TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 241

tính cách cô lại mạnh mẽ phóng khoáng, nhưng nụ hôn vừa nãy cũng
khiến cô ngượng ngùng vô kể, không dám nhìn Phan Tuấn thêm nữa.

“Hì hì, anh Phan Tuấn, chị em thích anh đấy!” Âu Dương Yến

Ưng cười khùng khục nói với Phan Tuấn, Pha Tuấn vốn đã đỏ mặt,
nghe cậu ta nói vậy, thực tình chỉ muốn tìm kẽ đất mà chui vào.

“Được rồi, chúng ta cũng đi thôi!” Phan Tuấn thấy Âu Dương

Yến Vân đã đi được nửa đường, liền đỡ Âu Dương Yến Ưng dậy.

“Anh Phan Tuấn xấu hổ thế kia à!” Âu Dương Yến Ung trêu đùa.
Phan Tuấn không để ý Âu Dương Yến Ưng, đỡ cậu ta tới bên

cạnh ống tre, gõ nhẹ ba cái, ống đồng ứng tiếng bật ra, hai người bò
lên trên, cứ lần lượt như vậy, lúc hai người ra giữa vực thì Âu Dương
Yến Vân đã sang bờ bên kia, đột nhiên Phan Tuấn dừng lại, anh loáng
thoáng nghe thấy tiếng sột soạt, một ý nghĩ nguy hiểm loé lên trong
óc: “Hỏng rồi!” Phan Tuấn vỗ đầu kêu lên.

Đúng lúc này, ánh lửa phía đối diện tắt lụi, chỉ nghe Âu Dương

Yến Vân hét vang: “Đây là cái gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.