TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 279

Bọn họ đi được chừng hai ba dặm, tiếng súng đã thưa dần, Phùng

Vạn Xuân nắm chặt tay lại, gân xanh trên mu bàn tay gồ lên, vắt óc
suy nghĩ không biết đám lính này đang đọ súng với ai?

Đúng lúc ấy, Phùng Vạn Xuân liếc thấy bên đường nhảy ra một

bóng đen, liền tức tốc lùi lại hai bước, cái bóng chụp vào khoảng
không, đứng ở ngay trước mặt họ. Bọn Phùng Vạn Xuân ngẩn người,
Tý Ngọ lập tức nhận ra đây chính là người đàn ông mặc quân phục
Nhật cùng cứu Phùng Vạn Xuân.

“Anh? Sao anh lại ở đây?” Tý Ngọ ngỡ ngàng hỏi.
Chỉ thấy người kia kéo tay giữ lấy Phùng Vạn Xuân, vẻ mặt nôn

nóng nói: “Phùng sư phụ, mau rời khỏi đây, bọn lính sắp đuổi trở lại
rồi!”

“Rốt cuộc ngươi là ai?” Phùng Vạn Xuân vận sức vào cánh tay,

người kia không sao kéo được ông ta nhúc nhích.

“Tôi là người đến cứu các vị!” Người kia thấy Phùng Vạn Xuân

nghi ngờ thân phận của mình, lại càng cuống quýt, chốc chốc lại
ngoảnh đầu ra phía sau, nghe tiếng súng đã ngừng, vội cuống cuồng
giục: “Chạy mau, bằng không chốc nữa không đi được đâu!”

“Gượm đã, hãy nói xem rốt cuộc ngươi là ai, nếu không ta thà để

bọn chúng bắt đi còn hơn!” Phùng Vạn Xuân kiên quyết đáp lời.

Người kia thoáng do dự, sau đó lấy ra một vật đưa cho Phùng

Vạn Xuân, Phùng Vạn Xuân thấy thứ đó, lập tức lộ vẻ kinh ngạc:
“Cậu... là truyền nhân hệ Mộc?”

Người kia gật đầu: “Mau theo tôi, chậm nữa e là không kịp mất!”

Lúc này, Phùng Vạn Xuân đã buông lỏng cảnh giác, bị người đàn ông
kia kéo vào trong ngõ sâu.

Một đoàn người rẽ ngang rẽ dọc trong con ngõ nhỏ, cố gắng tránh

đường lớn, chỉ vòng vèo trong những con ngõ tối tăm. Phùng Vạn
Xuân thấy người kia dường như rất quen thuộc ngõ ngách trong khu
vực này, có điều, tại sao y phải mặc quân phục Nhật thế kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.