TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 298

CHƯƠNG 16: Mật thất trong lầu Quảng

Đức

Đúng lúc này, bên tai Phùng Vạn Xuân vang lên tiếng bước chân quen
thuộc, hẳn là của Quản Tu. Quả nhiên, thoáng sau đó Quản Tu đẩy cửa
đi vào, thấy cả bọn liền mỉm cười: “Các vị đều ở đây à!” Sau đó quay
đầu lại thì thầm mấy câu vào tai Phan Xương Viễn.

“Cái gì?” Phan Xương Viễn vội chau mày, thở dài một tiếng nói,

“Bọn chúng lại bỉ ổi đến mức đó sao?”

“Xảy ra chuyện gì thế?” Thời Diểu Diểu lờ mờ cảm nhận được

điều gì đó, nghi hoặc nhìn Phan Xương Viễn đang nhói chặt đôi mày.
Quản Tu nhìn sư phụ với ánh mắt dò hỏi, Phan Xương Viễn khẽ gật
đầu, họ Quản bèn cất tiếng: “Quân Nhật đã đem đầu của bốn người
bọn Hoắc lão đại treo lên tường thành rồi.”

Những lời này của anh ta khiến mấy người đều rơi vào trầm mặc.

Hành động này của quân đội Nhật rõ ràng là đã nhìn thấu bọn họ, biết
rằng họ đều là những người có ơn ắt phải trả. Bọn người Hoắc lão đại
đã không tiếc hi sinh mạng sống của mình để bảo vệ cho họ, họ tuyệt
đối không thể để mặc cho ân nhân của mình sau khi chết bị bêu xác
trên tường thành.

Giây lát sau, lông mày Phan Xương Viễn dãn ra, nói với Thời

Diểu Diểu và Phùng Vạn Xuân: “Hai người hãy ở đây nghỉ ngơi một
lúc, ăn tối xong, chúng ta sẽ chuẩn bị rời khỏi thành Bắc Bình.”

Ông ta vừa dứt lời, lông mày Thời Diểu Diểu và Phùng Vạn

Xuân đều hơi nhíu lại, nhưng cả hai vẫn không nói gì, chỉ gật đầu nhìn
Phan Xương Viễn kéo tay Quản Tu rời khỏi gian phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.