TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 312

thứ này bao giờ, nhưng vì Quản Tu giảng giải rất dễ hiểu nên ông
cũng lĩnh hội được mấy phần.

“Phương pháp chính là như vậy.” Giải thích xong, Quản Tu chắp

tay nói: “Phùng sư phụ, việc ở đây xin giao cho ngài, tôi đi tìm sư phụ
trước.”

“Ừm, đi mau về mau.” Phùng Vạn Xuân vừa dứt lời, Quản Tu đã

rời khỏi sân sau.

Màn đêm buông xuống, mấy chiếc xe con được quân lính hộ tống

đến trước cửa lầu Quảng Đức, trong đó có Matsui Naomoto và mấy
người lạ mặt, Matsui Akagi từ sáng vẫn chưa rời khỏi lầu Quảng Đức,
lúc này đang đứng đợi sẵn ngoài cửa, thấy đoàn người đến liền cung
kính khom mình, mời vào trong ngồi.

Lúc này, đoàn kịch cũng đã chuẩn bị xong xuôi, đàn hồ, đàn

nguyệt, chũm chọe, thanh la lớn nhỏ, thảy đều đầy đủ, chỉ đợi mở
màn. Matsui Naomoto và mấy người Nhật ngồi xuống trước sân khấu,
Matsui Akagi liên tục xem đồng hồ đeo tay, tựa hồ đang sốt ruột chờ
đợi ai đó. Rốt cuộc, khoảng mười lăm phút sau lại có một chiếc xe con
màu đen dừng lại trước cửa, một phụ nữ từ bên trong đi ra, nhìn bộ
dạng chừng hơn bốn mươi tuổi, đầu đội mũ dạ, trên người mặc đồ Tây
màu trắng, chân đi giày da, ánh mắt lạnh lùng, khí thế như muốn đàn
áp người ta.

Matsui Akagi ra ngoài đón người phụ nữ này vào. Bà ta khẽ gật

đầu với Matsui Naomoto, sau đó ngồi xuống bên chiếc bàn sau lưng
họ, Matsui Naomoto mỉm cười, khẽ vỗ tay. Matsui Akagi hiểu ý, hô
lớn: “Bắt đầu đi!”

Cùng với tiếng so dây hồ cầm, vở kịch “Bạch xà truyện” cũng

mở màn. Mấy người dưới khán đài đều chăm chú xem màn biểu diễn
của gánh hát, còn Matsui Naomoto lại đang âm thầm nghĩ đến vở kịch
bên ngoài lầu Quảng Đức, vai chính của vở kịch ấy hẳn cũng đã lặng
lẽ bước lên sân khấu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.