TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 323

ta vừa nãy đã trúng phải loại độc này, nên nhận thức được sâu sắc cảm
giác đau đớn như có mũi dùi xuyên tim ấy.

“Bám chặt lấy anh.” Hai tay Phan Tuấn tựa như hai gọng kìm

thép giữ chặt hai chân Âu Dương Yến Ưng. “Chân em bị thương,
không thể theo kịp biến hóa của tám cửa này đâu.”

Âu Dương Yến Ưng thấy sống mũi mình cay cay, nghẹn ngào gật

đầu. Tuy nói vậy, nhưng chân Phan Tuấn quả thật vô cùng đau đớn,
lòng cũng chỉ hi vọng chất độc cửa kinh này có thể nhanh chóng tiêu
giảm đi.

“Anh Phan Tuấn, anh không sao chứ!” Âu Dương Yến Vân lo

lắng hỏi, chỉ thấy gương mặt Phan Tuấn đã méo mó cả đi vì đau đớn,
nhưng anh vẫn cố nặng ra một nụ cười, đáp: “Không sao, chú ý theo
sát Đoàn cô nương nhé.”

Lời này anh nói cho Âu Dương Yến Vân, đồng thời cũng là để

cho Đoàn Nhị Nga nghe, vì lúc này nếu anh vừa suy đoán vị trí của
cửa sinh, vừa nghĩ xem làm sao để sang phía đối diện thì quả thật rất
khó khăn, chỉ có thể theo bước Đoàn Nhị Nga mà thôi. Đoàn Nhị Nga
hiểu ý gật đầu, ánh mắt dừng lại trên đám châu chấu màu sắc biến ảo
khó lường kia, miệng lẩm nhẩm khẩu quyết Chu Thiên, suy đoán vị trí
cửa sinh sẽ xuất hiện.

Phan Tuấn vừa theo sát Đoàn Nhị Nga, vừa nhịn đau nghĩ cách ra

khỏi trùng hải. Ánh mắt Âu Dương Yến Vân dán chặt vào gương mặt
đầy nghi hoặc của Phan Tuấn, tuy rằng hiện giờ gương mặt ấy có vẻ
đau đớn vì trúng độc, nhưng vẫn khiến cô say mê đắm đuối.

Lại một lần nữa, cửa sinh vẫn xuất hiện ở những chỗ trùng lặp,

chất độc Phan Tuấn trúng phải cũng đã tiêu biến.

“Xem chừng không bị chất độc cửa tử hại chết, thì cũng bị cửa

sinh làm cho mệt mà chết.” Âu Dương Yến Vân ca thán.

“Em nói gì cơ?” Phan Tuấn nghe cô nói vậy liền cao giọng hỏi.
“Không... không... không... em có nói gì đâu!” Âu Dương Yến

Vân biết câu nói của mình khiến người khác nản lòng, vội vàng biện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.