CHƯƠNG 18: Sao giăng khắp trời, dùng
trí vượt ải vực sâu
Phan Tuấn đỡ Âu Dương Yến Ưng, còn Âu Dương Yến Vân đỡ Đoàn
Nhị Nga thân thể vẫn còn đôi phần hư nhược men theo đường hầm
phía sau trùng hải, tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Đường hầm này so với đoạn phía trước thì rộng rãi hơn nhiều,
bốn mặt trơn nhẵn, tường cũng ấm áp hơn. Phan Tuấn cẩn thận đi
trước, tay cầm một cây đuốc nhặt được ở đầu đường hầm, thắp sáng
những ngọn đèn ở hai bên lên.
“Anh Phan Tuấn, nhìn phía trên đỉnh đầu đi.” Âu Dương Yến
Ưng chỉ lên trên, mấy người nhìn theo ngón tay cậu, chỉ thấy bên trên
giống như gắn vô số tấm gương, hắt ra những tia sáng kì dị dưới ánh
lửa.
“A, đẹp quá, Đoàn cô nương mau nhìn đi, có giống sao trên trời
không?” Âu Dương Yến Vân mê mẩn nói, trong động kín này quả là
như một thế giới khác vậy.
“Ừ, đúng vậy, đẹp thật.” Đoàn Nhị Nga nhìn mấy điểm sáng nối
liền thành hình dạng như một con rồng, nói: “Nhìn mấy ngôi sao kia
kìa, rất giống với Thất Tú ở phương Đông.”
“ Thất Tú ở phương Đông.” Âu Dương Yến Ưng thắc mắc lặp
lại.
“ Thất Tú ở phương Đông hay còn gọi là Thương Long, gồm bảy
sao Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ, Cơ. Vì bảy sao này nối lại rất
giống một con rồng, nên có tên gọi như vậy, có điều chòm sao Thương