TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 338

dưới mà nối liền với nhau thì chính là bảy ngôi sao phương Đông
trong Nhị thập bát tú không?”

Phan Tuấn nghi hoặc lùi lại mấy bước, quả nhiên những điểm

sáng bên dưới có hốc nhỏ nối liền lại rất giống với hình dạng của bảy
ngôi sao phương Đông, nhưng nếu không lùi lại thì thực sự không thể
nhận ra được, anh lập tức hiểu ra: “Anh nghĩ, nếu mình đoán không
lầm, những cái hốc nhỏ vẫn còn xuất hiện ở phía sau nữa, và sẽ xuất
hiện theo phương vị giống như tinh tú trên trời, chắc chúng nối thẳng
đến cửa hang ở phía vách đá đối diện kia.”

Nhưng Phan Tuấn nói dứt câu, lại cảm thấy dường như những hố

nhỏ ấy chẳng có tác dụng gì, kể cả biết được quy luật sắp xếp của
chúng, họ cũng không thể dùng tay bám vào mà sang phía vách đá đối
diện được, trong lòng bất giác có chút chán nản.

Một lúc sau, Âu Dương Yến Vân thấy Phan Tuấn vẫn không có

phản ứng gì, không khỏi thở dài một tiếng, ngồi xuống bên cạnh Âu
Dương Yến Ưng nói: “Xem ra Câu Nham mới là cửa ải khó khăn nhất
trong năm ải, để lại mấy cái hốc nhỏ tí, nhưng không biết cách nào đi
qua, mấy vị tiền bối này không biết có phải đầu óc có vấn đề gì hay
không nữa. Cũng may, ở đây vẫn còn chút hơi ẩm chứ không lạnh lẽo
như chỗ trùng hải kia.”

Cô vừa dứt lời, Phan Tuấn bỗng bật cười, tiếng cười của anh

khiến tất cả mọi người giật nảy mình kinh ngạc, đã đến bước đường
cùng rồi, không ngờ Phan Tuấn còn cười được.

“Anh Phan Tuấn, không phải anh đã tuyệt vọng rồi đấy chứ!” Âu

Dương Yến Vân tò mò hỏi.

“Yến Vân, em đúng là một cô nương thông minh tuyệt đỉnh!”

Phan Tuấn cười cười.

Câu nói này khiến Âu Dương Yến Vân nhất thời không hiểu gì

cả, thầm nhủ chẳng lẽ Phan Tuấn đang chê mình ngốc nghếch quá, chỉ
biết cằn nhằn, nên cố tình nói ngược? Nhưng nhìn nét mặt của Phan
Tuấn, không thấy có vẻ gì là châm biếm cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.