TRƯỜNG HẬN CA - Trang 270

Lợi theo anh vào bếp, nhìn anh đang vội vàng đun nước, rửa cốc chén, nói:
“Như ổ gà” rồi quay ra. Trình xong việc, đi ra thấy Lệ Lợi đứng ngẩn ngơ.
Ri-đô phòng chụp ảnh được kéo kín, đèn chụp, kệ ngồi và phông cảnh được
xếp vào một góc, căn phòng càng trống trải hơn. Trình nhìn Lệ Lợi từ phía
sau, không dám làm Lệ Lợi giật mình, anh lại nhẹ nhàng vào bếp, đứng
trông ấm nước đang đun. Thời gian như ngừng trôi, chỉ có tiếng nước trong
ấm đang reo, cuối cùng đội cả nắp ấm lên.

Trình pha xong trà rồi đi ra, thấy Lệ Lợi đang đi đi lại lại trong phòng, hai
tay chắp ra phía sau, bước đi rất giống đàn ông. Trình đặt trà lên cái bàn
tròn ọp ẹp dùng làm cảnh khi chụp ảnh, mỗi người ngồi một phía. Trình
nói:

- Anh ấy khoẻ không?

Lệ Lợi cau mày, hỏi lại:

- Ai? Anh Trương ấy à?

Trình biết chồng Lệ Lợi tên là Trương, nhưng không dám hỏi lại, quay sang
hỏi thăm đám con Lệ Lợi. Lệ Lợi cũng cau mày, nói:

- Chúng nó đánh nhau suốt ngày, có gì hay đâu!

Trình muốn hỏi về công việc của Lệ Lợi, lại thấy không nên, đành im lặng,
không có chuyện gì để nói nữa. Anh không nói chuyện, Lệ Lợi cũng không
bằng lòng, nói bao nhiêu năm nay mới gặp lại, lẽ nào chẳng có gì dể hỏi
thăm nhau hay sao? Nghe nói vậy Trình biết khó mà giải thích được gì hơn,
nhưng rồi bất chấp tất cả, cười nói:

- Lệ Lợi hỏi đi, tôi trả lời, tôi hỏi gì cũng vô duyên!

Lệ Lợi nói với giọng gắt gỏng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.