TRƯỜNG HẬN CA - Trang 287

- Anh không hiểu ý em.

- Anh hiểu chứ!

- Nhưng vẫn chưa hiểu ý em.

Trình cười:

- Tất nhiên là anh hiểu.

- Nếu hiểu, anh nói em nghe xem nào.

- Bảo anh nói thì anh nói: ý em bảo rằng, vào lúc này em với anh chỉ cách
nhau một bước, nếu anh bước qua bước đó thì em, Vương Kỳ Dao sẽ không
nói không.

Kỳ Dao thấy lạ là con người Trình tưởng như tượng gỗ lại hiểu người sâu
sắc đến thế, nàng tỏ ra lúng túng, giải thích:

- Em biết mình không xứng với anh, cho nên đành chờ anh nói ra trước.

Trình cười, cảm thấy nhẹ nhõm, tưởng như bay bổng, nghe tiếng mình mà
như nghe tiếng ai khác nói những lời hiểu mình. Anh nói:

- Bước ấy, anh phải chờ nửa cuộc đời, nhưng nói bước qua không phải là
bước qua, chẳng phải chân trời vạn dặm đấy thôi? Rất nhiều việc cầu xin
mà chẳng được!

Ở đằng kia Kỳ Dao im lặng, bất kể nàng thức hay ngủ, anh vẫn thao thao
bất tuyệt, tưởng đâu phải nói hết những điều dồn nén hơn chục năm nay.
Anh nói, anh rất hiểu đạo lý ấy, đồng thời sẽ là người bạn biết mình biết
người, cũng không có gì uổng phí cuộc đời; nhưng con người này cùng con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.