TRƯỜNG HẬN CA - Trang 305

Sau đó, mỗi người đến thăm riêng. Trình bị từ chối, tiu nghỉu ra về, theo
phố Hoài Hải đi về phía đông. Qua một nhà hàng ăn, bên trong huyên náo,
người ngồi bên những chiếc bàn vuông giống những người làm công, trước
cửa là một chảo mỡ lớn đang rán đậu phụ, mùi dầu mỡ cùng mùi rượu ập
vào mặt. Anh vào, ngồi cạnh bàn, mua hai lạng rượu mùi, một đĩa lá sách.
Không quen ai ngồi cùng bàn, ai cũng đều uống rượu với thức nhắm. Cũng
có những người quen nhau ngồi gần đó, nói chuyện mỗi lúc một to. Trình
uống hết hai lạng rượu, bụng ấm lên, mắt cũng nóng lên, bất giác nước mắt
chảy ròng ròng. Không ai chú ý đến anh. Hơi nóng của chảo mỡ bốc lên
nghi ngút, người chìm trong khói mù, mơ hồ mờ mịt, Trình có thể mặc sức
buồn. Cũng vào lúc ấy, Kỳ Dao đang ngồi bên giường Lệ Lợi. Kỳ Dao đến
sau Trình chỉ một bước, Trình ra khỏi ngõ thì Kỳ Dao đến. Lệ Lợi để Kỳ
Dao vào.

Kỳ Dao thấy Lệ Lợi khá hơn hôm trước. Đầu tóc chải gọn ra phía sau, áo
trắng mới thay, hai gò má hồng hào, ngồi tựa vào chồng gối. Thấy Kỳ Dao,
Lệ Lợi không chào hỏi, quay mặt vào phía trong, quay lưng ra phía khách.
Kỳ Dao ngồi xuống cạnh giường, không biết nói gì. Lệ Lợi nghiêng mặt,
chừng như đang nuốt nước mắt. Rèm cửa sổ buông hờ, ánh sáng sắp tắt phủ
lên đầu tóc, áo quần và chăn gối Lệ Lợi, trông thật buồn thảm. Lát sau, Lệ
Lợi cười, nói:

- Cậu xem, ba chúng mình có hài hước không?

Kỳ Dao không biết trả lời thế nào, chỉ biết cười theo. Thấy bạn cười, Lệ Lợi
quay mặt lại nhìn và nói:

- Anh Trình vừa đến, mình không cho vào thăm.

- Anh ấy buồn lắm!

Lệ Lợi vênh mặt, giọng bực tức:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.