TRƯỜNG HẬN CA - Trang 338

chịu đựng nổi thời gian. Nàng dõi nhìn ánh nắng mất dần trên sàn nhà, căn
phòng tối theo. Vi Vi vẫn chưa về, không biết đi chơi tận đâu. Hoàng hôn
chủ nhật thường phá vỡ mọi quy luật, mọi động tĩnh đều không theo thời
gian. Đã đến giờ thổi cơm tối rồi nhưng vẫn yên tĩnh quá, chỉ lát nữa thôi sẽ
lên đèn. Theo đó, đêm xuống, người đi chơi chưa vội về nhà.

Không chờ con gái về, Kỳ Dao lên giường đi ngủ, nửa đêm thức dậy, thấy
đèn vẫn sáng, Vi Vi đang thu dọn đồ dùng để mai về trường sớm. Biết con
gái vẫn nhớ việc học, nàng lại nhắm mắt, nửa thức nửa ngủ, nghe rõ tiếng
chim bồ câu đang mê sảng trên sân thượng nhà bên. Lát sau, đèn tắt, Vi Vi
cũng đã ngủ.

Lần sau Vĩnh Hồng đến, Kỳ Dao khen bạn trai của Hồng khá lắm, không
ngờ Vĩnh Hồng nói cậu ta chưa phải người yêu, chỉ chơi với nhau thế thôi.
Vậy là những điều nàng định nói, bị nghẹn lại, lát sau mới nói ra được:

- Nhưng mà đừng bỏ phí thời gian, rồi ra hối không kịp.

- Không sợ cô ạ, thời gian còn dài, chơi đã!

- Cháu nghĩ thời gian để cho cháu chơi nhiều lắm sao, kỳ thực chỉ trong
nháy mắt, chơi rồi bất chợt có ngày nhìn lại.

- Bất chợt nhìn lại có sao đâu!

Hai người chia tay nhau có phần không vui. Lần sau Vĩnh Hồng lại đưa một
cậu bạn trai khác đến chơi, đen, cao, ít nói, ngồi ngây như phỗng, nghe
Vĩnh Hồng cười khúc khích, hoàn toàn ngược lại với cậu bạn hôm trước.
Kỳ Dao hiểu Vĩnh Hồng chỉ “chơi thế thôi” nên chẳng làm gì đãi khách, hai
người ngồi chơi đến buổi cơm tối cùng ra về. Hôm sau, Vĩnh Hồng nói, đó
mới thật là người yêu, nhưng còn trong giai đoạn thử thách. Kỳ Dao vẫn
chưa cho là thật. Lần sau, Vĩnh Hồng lại đưa anh ta đến chơi, sau đó đến
thường xuyên hơn. Anh này không làm người khác có cảm tình bằng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.