TRƯỜNG HẬN CA - Trang 416

Đúng là anh ta khổ vì không có đủ tiền, đổi tiền là thứ lên xuống thất
thường, thu nhập không ổn định. Có những lúc người khác cho anh chút ít,
nhưng chỉ như cặn nước trong đáy ly. Có lần, bạn bè giới thiệu anh đưa mấy
vị kiều bào đi chơi, mua bán hoặc làm việc này việc khác, cuối cùng, tiền
ăn, tiền uống anh ta bao trả còn nhiều hơn tiền thù lao. Bạn bè khuyên anh
đừng nên thế, bảo sẽ bao tiền ăn uống cho anh, nhưng anh trả lời rằng, bạn
bè với nhau là gì đâu! Anh ta coi trọng tình bạn thế đấy! Không ai biết đằng
sau sự hào phóng ấy của anh là nỗi buồn phiền vì đồng tiền kéo dài ngày
này sang tháng khác. Thật ra, anh ta vay của hai bà chị nhiều tiền lắm rồi,
bây giờ không dám vay nữa. Anh ta còn tiêu lạm vào tiền để đổi. Nói khéo
với chủ, kéo dài thời gian đổi, không đúng hẹn. Xưa nay anh vẫn giữ được
lòng tin, có tình nghĩa với bạn bè, bởi vậy có kéo dài vài ba ngày cũng
không sao. Nhưng anh ta biết không thể mãi như thế được, mãi rồi sẽ không
có cách gỡ, vạn bất đắc dĩ mới phải làm thế, cùng lắm phải nói dối đi đâu
đó thăm người thân từ nước ngoài về, mượn cớ tránh mặt vài hôm. Mấy
hôm nay không thấy bóng anh ta ở những nơi ăn uống ồn ào, không nghe
thấy tiếng anh ta lớn tiếng tranh luận. Không ngờ, anh ta đến một công viên
nhỏ vắng vẻ ở góc đông bắc thành phố, ngồi trên chiếc ghế dài, xem trẻ con
chơi cầu trượt, lũ trẻ leo lên trượt xuống, tiếng reo hò của bọn trẻ vang động
bầu trời ven đô, vang vọng thật xa. Những chú chim sẻ đang tìm mồi gần
chân anh ta, làm bạn với anh ta. Anh ta ngồi suốt ngày, cho đến lúc công
viên đóng cửa mới chậm rãi ra về, ăn bữa cơm người nhà úp lồng bàn để
phần. Trong túi anh lúc này không có nổi một đồng để đi ăn bất cứ thứ gì ở
ngoài.

Thượng Hải phồn vinh là nơi coi trọng thế lực và tiền tài không hơn không
kém, người không tiền, không thế lực xin đừng đến. Chân sếu chi tiêu cho
bạn bè là nộp thuế cho xã hội thế lực và tiền tài. Ánh đèn nê-ông nhấp nháy,
những đợt sóng mới tràn qua ngày và đêm, những khúc nhạc thời thượng và
dư thừa điệu nhảy Disco, khiến bầu trời thành phố sôi sục, anh cam chịu
làm người đứng ngoài cuộc được sao? Cứ như Chân sếu, con người của xã
hội nhốn nháo suốt ngày đêm ngụp lặn trong cái phồn hoa nơi này, ngày
nào cũng là lễ Giáng sinh, làm sao có thể chịu đựng nổi những ngày tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.