TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 451

Bích Dung đáp “vâng” một tiếng.

Tôi suy nghĩ một chút, cảm thấy cứ nên cẩn thận một chút thì hơn, vì

với sự cẩn thận của Thẩm Hành, y đã phái người theo dõi Bích Dung rồi
cũng chưa biết chừng. Thế là tôi lại nói: “Ta đã tới Đại Phụng triều lâu như
vậy rồi mà chưa từng ra ngoài ngắm xem đô thành của Đại Phụng triều có
gì khác với Thiên Long triều. Ngươi hãy ra ngoài kêu người chuẩn bị sẵn
xe ngựa, nửa canh giờ nữa chúng ta sẽ khởi hành. Đến lúc đó ta sẽ bảo
ngươi đi mua một số thứ đồ chơi thú vị, ngươi hãy thừa dịp ấy mà lén đi
mua thuốc tránh thai. Nhớ lấy, việc này phải làm thật cẩn cận, đừng để lộ
chút sơ hở nào.”

Bích Dung khẽ gật đầu.

Ngẫm lại thì từ khi tới đô thành Đại Phụng triều đến giờ đúng là tôi

chưa từng ra ngoài lần nào. Đầu tiên là phải dưỡng thương trong phủ Thái
tử, tiếp đến lại phải chuẩn bị cho buổi hôn lễ, thành ra đã đến được hơn một
tháng rồi mà tôi còn chưa rõ đô thành Đại Phụng triều rốt cuộc tròn méo ra
sao.

Tôi ngồi trong xe ngựa, vén rèm xe lên nhìn ra phía ngoài.

Ồ, nơi này cũng phồn hoa và náo nhiệt hệt như thành Kiến Trung vậy,

song vẫn có những đặc điểm riêng của mình. Dân phong Đại Phụng triều
quả nhiên nề nếp, tôi đã nhìn suốt một hồi lâu rồi mà vẫn chẳng thấy trên
đường có bao nhiêu cô nương trẻ tuổi đi lại, dù có một vài người thì ai cũng
đều đeo khăn che mặt rất dày, đã thế trên đầu còn đội mũ có mạng che,
thành ra tôi chẳng thể thấy được mặt mũi họ trông như thế nào, chỉ từ dáng
người tha thướt mới đoán được họ là con gái.

Tôi nói: “Đúng là nhạt nhẽo quá chừng. Vẫn là Thiên Long triều tốt

hơn, các cô nương trên đường nhiệt tình như lửa, xiêm y diễm lệ, chỉ nhìn
thoáng qua thôi cũng có thể nhìn thấy mỹ nhân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.