TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 452

Lê Tâm cười nói: “Thiên Long triều có chỗ tốt của Thiên Long triều,

Đại Phụng triều cũng có chỗ tốt của Đại Phụng triều.”

Bích Dung cũng nhỏ giọng nói: “Có lẽ chờ sau khi tân đế đăng cơ,

cảnh tượng ở Đại Phụng triều sẽ có một phen đổi khác.”

Nghe Bích Dung nói như vậy, tôi bỗng dưng nhớ tới một câu nói của

Thẩm Hành, đó là y sẽ không làm Hoàng đế. Tôi vẫn luôn nghĩ rằng đã là
nam nhân thì ai cũng đều muốn làm Hoàng đế, cho nên lời này của Thẩm
Hành tạm thời vẫn chưa thể tin tưởng hoàn toàn được.

Tôi uể oải ngáp dài một cái, nói: “Ngồi trong xe ngựa mãi thật là ngột

ngạt quá, chúng ta xuống xe đi lại một chút nào.”

Lê Tâm lấy ra một chiếc mũ có mạng che kèm khăn che mặt, tôi vốn

định từ chối, nhưng ngẫm lại, chẳng phải Thẩm Hành đã nói Tư Mã Cẩn
Du đang ở Đại Phụng triều ư? Lỡ như lúc này hắn đang ở trong đô thành
mà tôi lại bị hắn nhìn thấy, vậy thì tuyệt đối không phải là chuyện gì hay ho
cả.

Thế là tôi bèn đội mũ có mạng che lên, lại đeo luôn cả khăn che mặt.

Sau khi xuống xe ngựa, tôi hết nhìn trái lại ngó phải, cảm thấy nơi này

vô cùng mới mẻ. Sau khi đi được một quãng, tôi quay qua nói với Bích
Dung: “Vừa rồi ta nhìn thấy phía bên kia có rất nhiều thứ thú vị, ngươi qua
đó mua một ít về phủ cho ta.”

Sau đó, tôi lại nói với Lê Tâm: “Chúng ta đi tìm một quán trà nào đó

ngồi tạm thôi.”

Quán trà ở Đại Phụng triều cũng khá náo nhiệt, sau khi đi vào, tôi liền

tìm lấy một chỗ trong góc mà ngồi xuống. Tiểu nhị đi tới hỏi tôi muốn
uống gì, tôi ngó nhìn bàn bên cạnh một chút, rồi nói: “Mang một bình trà
loại tốt nhất của các ngươi lên đây, cho thêm mấy đĩa đồ điểm tâm nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.