TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1513

danh nghĩa thiên tử để hành sự. Nhưng các ngươi thử nghĩ xem, nếu y thật
sự toàn tâm toàn ý phò tá thái tử, tại sao chẳng thèm coi trọng con đường
làm quan của Trần Mậu Xuân? Trần Mậu Xuân là quân cờ hiếm hoi trực
thuộc quân đội mà thái tử sở hữu, chẳng lẽ y không biết tầm quan trọng của
hắn với thái tử?”

“Y vốn chả quan tâm thái tử.”

Cố Cửu Tư lạnh nhạt kết luận, “Nếu y không quan tâm thái tử thì rốt

cuộc tại sao lại tới Đông Đô?”

“Ta hiểu rồi,” Diệp Thế An gật đầu, “ta sẽ điều tra.”

“Ta cũng sẽ phái người điều tra, nhưng ta không muốn vụ thân thế của

Lạc Tử Thương làm kinh động người nhà nên đành nhờ ngươi.”

Cố Cửu Tư vỗ vai Diệp Thế An, “Được rồi, ta đi đây.”

Dứt lời, hắn xoay người bỏ đi, Diệp Thế An gọi hắn, “Cửu Tư.”

Cố Cửu Tư quay đầu lại, Diệp Thế An mím môi hỏi, “Nếu kết quả điều

tra là y thật sự có cùng huyết mạch với ngươi thì ngươi sẽ làm gì?”

Diệp Thế An ngẩng đầu nhìn hắn, vừa siết chặt tay vừa lạnh lùng nói,

“Giữa ta và y có nợ máu.”

Cố Cửu Tư chăm chú nhìn Diệp Thế An, lát sau, hắn khẽ cười.

“Diệp Thế An,” hắn than thở, “có phải ngươi đọc sách nhiều tới mức đầu

óc choáng váng không? Là huyết mạch của Cố gia ta thì sao chứ? Huyết
mạch mà không có tình cảm cũng chẳng đáng một đồng. Ngươi yên tâm,”
hắn nghiêm túc bảo, “chúng ta kết nghĩa huynh đệ nên mối thù của ngươi
cũng là của ta. Rác rưởi như y mà chung huyết mạch với Cố gia, ta càng
phải thanh lý môn hộ[1] để miễn cho thanh danh bị làm nhục.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.