TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2043

Lạc Tử Thương lắc đầu, y ngồi xuống và chăm chú nhìn Phạm Ngọc,

“Tiên đế giao thiên hạ vào tay nội các, bệ hạ chẳng qua là bia ngắm mà tiên
đế dựng lên cho bọn họ.”

“Ngươi nói bậy!”

Phạm Ngọc đột ngột rút kiếm chĩa vào Lạc Tử Thương, y tự rót trà cho

mình rồi nhàn nhạt bảo, “Tiên đế chỉ muốn bệ hạ làm linh vật trấn an lòng
người thôi. Bệ hạ nói mình là hoàng đế,” Lạc Tử Thương cười như không
cười với Phạm Ngọc, “nhưng ngài thật sự có thể làm điều mình muốn à?”

Phạm Ngọc lặng thinh, đôi mắt Lạc Tử Thương đầy thấu hiểu, “Bệ hạ đã

hỏi tiên đế những lời thần dặn ngài hỏi chưa?”

Môi Phạm Ngọc run rẩy.

Lạc Tử Thương thấy phản ứng của hắn thì ánh mắt đượm vẻ thương hại,

“Xem ra trong lòng tiên đế, cốt nhục cũng không thắng nổi giang sơn. Tiên
đế hy sinh đời mình cho giang sơn, có lẽ bệ hạ nên học tập tiên đế mà vất
vả cả đời vì giang sơn bá tánh.”

“Lạc Tử Thương,” Phạm Ngọc nghiến răng nghiến lợi, “ngươi ăn nói

như vậy mà không sợ trẫm giết ngươi?”

“Bệ hạ,” Lạc Tử Thương khẽ cười, “giết ta thì ngài phải làm sao bây

giờ?”

“Ngoại trừ ta,” Lạc Tử Thương chơi với cái chén sứ trong tay, “thiên hạ

này còn ai sẽ giúp đỡ bệ hạ?”

Lạc Tử Thương cười mỉa mai, “Là Giang Hà, kẻ giam lỏng ngài? Là

Trương Ngọc, kẻ nói lời ngon ngọt để gạt ngài? Là Chu Cao Lãng, kẻ đến
U Châu làm tiểu thiên tử? Hay là Cố Cửu Tư, kẻ kết nghĩa huynh đệ với
nhi tử của Chu Cao Lãng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.