TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 258

“Ta cao hứng.” Liễu Ngọc Như thì thầm, “Có người tốt với ta như vậy, ta

rất cao hứng.”

“Vậy sao ngươi còn khóc?” Cố Cửu Tư khó hiểu hỏi.

Liễu Ngọc Như hít vào một hơi, thấp giọng đáp, “Vì ta đau lòng.”

Câu trả lời này khiến Cố Cửu Tư ngẩn người.

Trần Tầm và Dương Văn Xương không nói những lời như vậy. Giờ phút

này hắn rốt cuộc ý thức được Liễu Ngọc Như khác với các huynh đệ của
hắn. Hắn cảm thấy bối rối bèn cúi đầu, nói năng lộn xộn, “Há, không sao
hết. Ta hay đánh lộn, da dày thịt béo, hết sức tráng kiện. Ngươi đừng lo, ta
nghỉ ngơi hai ngày, ngươi cho ta đi sòng bạc là ta tức khắc có thể đứng
dậy!”

“Ừ, được.” Liễu Ngọc Như sụt sịt gật đầu.

Cố Cửu Tư hơi hoảng, “Ngươi…ngươi đừng như vậy. Liễu Ngọc Như,

ngươi bình thường lại đi. Ngươi đừng cảm thấy ta tốt, nếu như không có ta
thì ngươi đã gả cho Diệp Thế An. Diệp gia rất tốt,” Cố Cửu Tư thở dài,
“nhiều người của Diệp gia làm quan, dù không ai làm lớn nhưng chẳng kết
bè kết phái, thiên hạ có loạn thì bọn họ vẫn khỏe mạnh. Nhà chúng ta thì
thành cũng cữu cữu, bại cũng cữu cữu. Ngươi gả tới đây, ta mà không đối
xử tử tế với ngươi một chút thì ngươi sẽ thảm lắm á.”

Cố Cửu Tư ngừng nói. Hắn nghĩ ngợi, thoáng do dự rồi đưa mắt nhìn

Liễu Ngọc Như. Hắn ngập ngừng, “Liễu Ngọc Như, ta nói này… Chỉ là
nếu thôi nha, nếu như về sau Cố gia tới bước đường bị khám nhà diệt tộc
thì ngươi tuyệt đối đừng làm chuyện dại dột.”

Hắn nhìn nàng, chân thành nói, “Sống còn quan trọng hơn hết thảy. Ta

cho ngươi hưu thư, ngươi nhất định không được cảm thấy ta thất hứa hay
đối xử tồi tệ với ngươi, nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.