TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 565

“Hạ quan không dám.” Cố Cửu Tư lập tức nói, “U Châu thiếu tiền thiếu

lương thực, hạ quan sẽ không yếu lòng mà làm chậm trễ việc lớn. Nhưng
hạ quan cảm thấy có biện pháp tốt hơn, hy vọng được thử một lần.”

Cố Cửu Tư nhìn Chu Cao Lãng, “Ta tin đại nhân không phải người thiển

cận. Với Phạm đại nhân mà nói, tiếng thơm nhân nghĩa trong tương lai
tuyệt đối có sức nặng hơn ngàn vàng.”

Chu Cao Lãng im lặng. Ông nhìn Cố Cửu Tư, lạnh nhạt bảo, “Ngươi

đúng là gì cũng dám nói.”

Cố Cửu Tư lập tức phủ phục trên mặt đất, “Hạ quan chỉ muốn tháo gỡ

phiền phức giúp đại nhân.”

Chu Cao Lãng quan sát hắn, tựa hồ đang cân nhắc lời hắn nói. Lát sau,

ông chậm rãi cất tiếng, “Vậy ngươi có biện pháp gì?”

Chu Cao Lãng thong thả nói, “Ta và Phạm đại nhân chả tính là người tốt,

nhưng cũng không hung hãn tàn bạo. Nếu có giải pháp thì chúng ta sẽ
không dùng cách tiêu cực nhất.”

“Đại nhân,” Cố Cửu Tư từ tốn bảo, “đêm qua ta đã suy nghĩ rất nhiều.

Đại nhân tất nhiên muốn tiền, song nếu trực tiếp cướp đoạt thì mai sau đại
nhân đảm bảo không rửa sạch được vết nhơ này. Sao đại nhân không suy
xét mượn tiền bá tánh rồi trả lãi?”

“Chúng ta đã nghĩ tới việc này.” Chu Cao Lãng tức khắc phủ quyết,

“Bọn họ sẽ không tin.”

“Đại nhân nghe ta nói xong đã. Khi mượn nợ, đầu tiên chúng ta phải

quyết định mượn bao nhiêu. Ví dụ chúng ta muốn mượn hai trăm triệu ngân
lượng thì chúng ta sẽ chia số tiền này thành hai loại. Một loại là mượn dài
hạn – ba năm chả hạn – sẽ có lãi cao; loại khác là mượn ngắn hạn như ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.