TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 636

“Ồ, Cố đại nhân,” Thẩm Minh mở miệng, “sao chỉ mình ngươi tới? Liễu

tiểu thư đâu? Ấn Hồng đâu? Các nàng không tới gặp ta à?”

Hắn nói khiến Cố Cửu Tư mỉm cười.

Hổ Tử đang định tiến tới nói chuyện để thị uy, ai ngờ Cố Cửu Tư lại giơ

tay cầm quạt và hai tiếng “chan chát” tức khắc vang lên từ mặt Thẩm Minh.

Mọi người đều sửng sốt trước hai cái tát này. Cố Cửu Tư vừa phe phẩy

quạt vừa nói, “Nói đi,” hắn cười tủm tỉm, “nói nữa đi, để ta xem miệng
ngươi hay mặt ngươi cứng hơn.”

Chú thích

[1] Còn gọi là địa ngục A tỳ, do phiên âm tiếng Phạn là Avỵci; đây là địa

ngục thứ tám trong tám địa ngục nóng. Ngục này dành cho năm đại trọng
tội: giết cha mẹ, phỉ báng và phản lại đạo Trời, chia rẽ chúng tăng, giết A-
la-hán, làm Phật chảy máu. Nơi đó chúng sinh bị hành hình liên tục không
gián đoạn nên mới được gọi là Vô Gián. Tội nhân chẳng thể chết, phải bỏ
thân này thụ thân khác trả quả báo, mãi mãi không được siêu sinh đầu thai.

[2] Cố Cửu Tư nhận ra tình cảm của mình rồi nên từ bây giờ anh sẽ gọi

chị là “nàng” nhé.

[3] Là cây cầu ở địa ngục thứ mười (Thập Điện Chuyển Luân Vương),

bắc qua Vong Xuyên và được xem như ranh giới cuối cùng của địa ngục.
Những linh hồn sau khi đi qua cầu Nại Hà sẽ phải lựa chọn hoặc uống một
loại nước (canh Mạnh Bà) để quên đi mọi thứ từ kiếp trước và bắt đầu một
kiếp mới, hoặc không uống nhưng sẽ chẳng được đầu thai ngay mà phải
chịu đựng giày vò ngàn năm dưới dòng Vong Xuyên. Nếu ai chọn uống
canh Mạnh Bà, linh hồn của họ sẽ được chuyển đến Phong Đô – nơi đầu
thai chuyển kiếp.

[4] Người giúp việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.