TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 81

mực phóng túng cưng chiều nên khiến những suy nghĩ không hợp đạo lý
thế gian tồn tại trong hắn.

Hắn đi ngược với nguyên tắc, tất nhiên sẽ thấy những người khác hắn

đều nhu nhược vô năng.

Giang Nhu không cách nào giải thích cho hắn hiểu. Sau một hồi, bà chỉ

biết gượng nói, “Cửu Tư, Ngọc Như khác con. Nàng ấy là tiểu thư khuê
các, không có dũng khí như vậy. Hôm nay con từ hôn, ngày mai nàng ấy có
thể tự sát vì hổ thẹn.”

“Vậy tại sao hai người lại gấp gáp đi đính hôn?” Cố Cửu Tư lạnh lùng

nhìn Giang Nhu.

Giang Nhu thở dài, bà quyết định xuống nước, ôn hòa giải thích, “Cữu

cữu con đã gửi thư, nói muốn dẫn con đến Đông Đô để thu xếp cho con
một vị trí, xem xem có được công chúa điện hạ coi trọng không. Nếu lấy
công chúa thì sẽ hủy hoại tiền đồ nửa đời của con. Chức danh phò mã nghe
êm tai nhưng cả đời không có thực quyền, chỉ biết nhìn sắc mặt công chúa
mà sống, vô cùng tủi nhục. Con không hiểu rõ tính tình cữu cữu, đệ ấy đã
đề xuất thì chờ đệ ấy tới thật, chúng ta sẽ không thể ngăn đệ ấy mang con
đi. Cho nên trước khi đệ ấy đến, chúng ta muốn định việc hôn nhân cho
con. Từ trước tới nay con không coi trọng cô nương nào, mãi mới có nên
chúng ta chỉ muốn tranh thủ thời gian thôi.”

“Nói hươu nói vượn! Con không muốn thì cữu cữu có thể ép được sao?”

Nhìn vẻ mặt Cố Cửu Tư ngạo nghễ, Giang Nhu cười đắng chát. “Cửu

Tư, đời người luôn có nhiều bất đắc dĩ. Dù là nhà chúng ta thì khi đứng
trước quyền thế cũng chỉ biết bất đắc dĩ.”

Cố Cửu Tư lãnh đạm cười, “Kiếm cớ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.