TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 83

Hắn chướng mắt Liễu Ngọc Như, nhưng càng chướng mắt Liễu gia hơn.

Vừa nghĩ tới bạc vào trong tay kẻ sủng thiếp diệt thê như Liễu Tuyên lẫn
thiếp thất hèn mọn, hắn liền khó chịu. Nghĩ ngợi một hồi, hắn cho người đi
gọi Giang Nhu.

Lúc Giang Nhu tới, Cố Cửu Tư đang ngồi xếp bằng trên giường. Hắn mở

miệng ra, thanh âm khàn khàn khiến Giang Nhu đau lòng không thôi. Bà
vội bảo, “Con à, để ta cho người hầm canh tuyết lê.”

“Nương,” Cố Cửu Tư ngồi trên giường, vẻ mặt hơi ngượng nghịu, “con

có chuyện muốn nhờ.”

“Con nói đi.”

“Chuyện kia,” Cố Cửu Tư không biết vì sao, rõ ràng làm việc đúng đắn

mà hắn lại có cảm giác kỳ lạ; hắn không dám nhìn Giang Nhu, ra vẻ bất
cần, “chuyện thành thân không thể thay đổi, Liễu Ngọc Như đã gần như là
người của Cố gia. Nương biết chuyện nhà nàng ta rồi đấy, sính lễ khéo đều
vào tay thiếp thất kia. Con nghĩ thôi cũng thấy buồn nôn. Nương…”

“Ta hiểu.” Nghe mấy lời này của Cố Cửu Tư, Giang Nhu bật cười. Nội

tâm bà được trấn an phần nào, rốt cuộc Cố Cửu Tư cũng biết đau lòng cho
người khác. Ngoài miệng nói không nguyện ý nhưng thực tế vẫn quan tâm
Liễu Ngọc Như. Bà nhanh nhẹn nói, “Chuyện này ta đã nghĩ qua. Sính lễ
quý giá nhất là mấy mẫu ruộng cùng cửa hàng phố Đông, những thứ này
đều sẽ để tên nàng ấy. Khế đất chưa đóng dấu, ta còn phải mang qua; đến
lúc ấy ta sẽ nhắc nhở về của hồi môn, rồi chỉ đích danh mẹ ruột Liễu tiểu
thư lo liệu việc này.”

Nghe vậy Cố Cửu Tư yên tâm hẳn.

Hắn vẫn thấy hơi khó chịu bèn bĩu môi, “Nương cứ tùy tiện thu xếp đi,

tiểu thiếp nhà nàng ta ác độc quá, chứ con chẳng có ý gì khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.