TRUY TÌM SỰ THẬT - Trang 210

mảng đó cho chú Sam - kẻ tiêu nhiều hơn tất cả. Tuy nhiên Creel là một
trong số rất ít - có lẽ là kẻ duy nhất - nhìn ra được rằng tình hình ấy không
tồn tại mãi như vậy. Các cường quốc trên thế giới xuất hiện rồi lại ra đi.
Người Mỹ đã ở trên đỉnh cao từ rất lâu, ít nhất là tính theo thước đo lịch sử
gần đây. Họ sẽ bị truất ngôi. Dù thực hiện việc đó là người Nga hay Trung
Quốc, hoặc cả hai, Creel cũng chẳng mảy may quan tâm. Hắn chỉ muốn là
người cung cấp vũ khí cho siêu cường tiếp theo.

Với Gorshkov và các bộ trưởng quốc phòng của Nga và Trung Quốc,

Creel sẽ không xoáy sâu, thậm chí không nhắc tới vấn đề Nga chống Trung
Quốc hay những căng thẳng đang gia tăng giữa hai nước. Thay vào đó hắn
sẽ ra đòn khác tích cực và hiệu quả hơn. Đây là thời đại của các ông, hắn sẽ
nói với cả hai nước như thế. Đây là thế kỷ của các ông. Các ông phải giành
lấy, nếu không sẽ có kẻ khác giật mất
. Creel sẽ để cho trí tưởng tượng của
mỗi bên tự xác định ‘kẻ khác' ấy là ai.

Đám tay sai sẽ lo chuyện về các con số và chi tiết thực tế. Creel thì đi

lại để chuyển thông điệp về những gì sắp đến, sẽ làm rõ cho cả hai quốc gia
thấy họ đang đứng trước những rủi ro nào. Rồi Ares sẽ đứng trước hàng
ngàn tỷ đô-la bởi một khi Nga và Trung Quốc tái vũ trang với quy mô lớn,
tất cả những nước khác có tiền để tiêu và cái tôi để bảo vệ cũng sẽ làm thế.
Trong số đó sẽ có cả dân Yankee

(người Mỹ)

, những người chắc chắn sẽ thấy

rằng ngôi vị lãnh đạo thế giới của mình bị đe doạ. Nợ thêm vài ngàn tỷ đô-
la nữa thì sao ? Chẳng có vẻ gì là người Mỹ có thể trả hết những gì họ đã nợ
từ trước.

Creel tính nhanh những con số trong đầu. Nợ quốc gia khoảng mười

ngàn tỷ đô-la, chưa kể đến quỹ an sinh xã hội, chỉ riêng tiền lãi đối với thẻ
tín dụng của Mỹ đã trên ba trăm tỷ đô-la mỗi năm, cộng thêm bảy trăm tỷ
chi phí quốc phòng là tổng cộng một ngàn tỷ một năm, tương đương
khoảng một phần ba tổng ngân sách. Tổng cộng quỹ an sinh xã hội, bảo
hiểm y tế, trợ cấp y tế trên một ngàn tỷ đô-la. Chi cho phúc lợi và thất
nghiệp trên bốn trăm tỷ đô-la. Như vậy chi cho tất cả những thứ khác chỉ
còn vẻn vẹn vài trăm tỷ đô-la. Trong cơ cấu tổng thể lớn, chừng ấy chỉ là
mớ tiền lẻ. Rồi hàng ngày Mỹ phải nhờ đến những nước như Trung Quốc,
Nhật Bản và Arập Xê-Út, bản chất là xin tiền để đảm bảo nhu cầu tiêu dùng
của mình. Từ lâu Creel đã biết trước kết cục ấy. Hắn phải biết bởi công việc
đòi hỏi như vậy. Dù người Mỹ có tiếng là sáng tạo và linh hoạt, tay doanh
nhân kỳ cựu biết rằng đồng đô-la chẳng bao giờ biết nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.