CHƯƠNG 80
Shaw nhìn màn hình máy tính qua vai Katie. Cô gửi email đi cách đây
mười phút. Họ đã hy vọng rằng mình nhận được câu trả lời trước thời điểm
này.
"Tôi nên gửi lại không ?" Katie hỏi ông.
"Không". Nói thế nhưng Shaw cũng có vẻ hơi lo lắng.
Thật may là họ chẳng phải đợi thêm quá lâu.
Bức email ngắn gọn. "Cô muốn gì ?"
Katie và Shaw cùng liếc nhau. "Trả lời đi", Shaw nói.
Một cuộc gặp trực tiếp, Katie gõ.
"Không thể được", đó là câu trả lời.
Vậy tôi sẽ chỉ viết bài báo mới thôi.
"Sẽ chẳng có ai tin cô", thư trả lời viết.
Có thể tôi sẽ có tính thuyết phục rất cao đấy. Và tôi có những sự thực
củng cố cho bản thân và khiến kế hoạch của ông tan thành mây khói.
"Sự thực nào ?"
Tôi sẽ nói trực tiếp với ông.
"Tôi sẽ không làm điều đó. Đây có thể là cái bẫy".
Shaw và Katie liếc nhau. Tất nhiên đây đã là cái bẫy.
Thế thì một cuộc điện thoại.
Câu trả lời không tới ngay. "Cô muốn nói về chuyện gì ?"
Tiền, Katie gõ phím và thêm vào không dưới ba dấu chấm than. Tiền
đổi lấy sự im lặng của tôi.
"Chúng ta có thể thoả thuận việc ấy qua email".
Tôi muốn nghe thấy ông toát mồ hôi kia. Katie cười khi dùng phép ẩn
dụ ấy.
Một phút dài dặc trôi qua khi cả hai hồi hộp nhìn bàn phím. "Khi nào
?”
Katie vỗ hai tay vào nhau. Đêm nay. Nửa đêm theo giờ bờ biển miền
Đông nước Mỹ. Cô gõ một số điện thoại di động không thể truy ra trước đó
Shaw đã đưa cho.
"Hắn sẽ nghĩ rằng chúng ta cố gắng xác định vị trí thực hiện cuộc gọi
trong lúc hắn nói điện thoại”, Katie nói.
"Hắn sẽ dùng một số di động an toàn, tin rằng ngay cả khi chúng ta
phát hiện được tín hiệu và khoanh vùng mục tiêu giữa các tháp tiếp sóng di