TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 200

MỘT CHUYỆN CÓ THẬT

>>> Bản tiếng Anh

- Thật là một câu chuyện rùng rợn! - Mụ gà mái già ở bên làng, nơi diễn

ra tấn thảm kịch kêu lên như vậy. Sân khấu của câu chuyện rùng rợn ấy là
một cái chuồng gà. - Thật tình là đêm qua tôi sợ chẳng dám ngủ một mình.
May sao chúng tôi lại đậu đông cả trên cùng một cầu.

Rồi mụ bèn kể lể sự biến ấy với một giọng làm cho cử tọa, kể cả lão gà

trống có bộ mào rủ cũng phải sợ dựng đứng cả lông lên.

- Việc ấy xảy ra trong chuồng gà, bên cạnh chuồng tôi. Mặt trời lặn, bọn

gà mái leo cả lên cầu. Trong bọn có cô ả lông trắng, chân ngắn, đẻ trứng rất
đều, và xưa nay chưa từng có một điều tiếng gì. Leo lên đến cầu, ả bèn lấy
mỏ rỉa lông. Một cái lông nhỏ rơi ra, ả bèn lẩm bẩm: Thế là mình lại rụng
mất lông rồi! Ả có tính hay nói đùa, ngoài ra, như tôi đã nói, chả ai chê
trách ả được điều gì. Sau đó ả ta ngủ thiếp đi.

Trời tối đen như mực. Bọn gà mái đậu xít vào với nhau. Một đứa, đậu

gần ả gà mái trắng vừa nói lúc nãy, không ngủ, mơ màng nghĩ cách sống
sung sướng trên đời này, nó đang muốn nói chuyện gẫu tí chút với một đứa
bạn.

- Này, đằng ấy có nghe người ta nói gì không? Tớ không muốn chỉ đích

danh, nhưng một cô ả vừa thú nhận rằng đã chải lông để làm đỏm. Tớ mà là
gà trống thì tớ khinh đứt!

Ngay trên đầu lũ gà có vợ chồng con cái nhà cú mèo. Cả cái gia đình ấy

đều rất thính tai và đã nghe thấy hết mọi chuyện. Cú con, mắt trợn tròn xoe,
còn cú mẹ thì vỗ cánh phành phạch. Mụ bảo các con:

- Không nên rình mò nghe lỏm chuyện ai cả. Nhưng dẫu sao ta cũng e

rằng chúng bay đã nghe thấy cả rồi. Chính ta cũng nghe thấy hết, vì còn đôi
tai thì còn vô khối là chuyện phải nghe. Dưới kia có một cô ả gà mái mất
nết đến nỗi rỉa lông để chài gà trống.

Cú đực bảo vợ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.