TRUYỆN CỔ IXRAEN - Trang 88

- Không, tôi không muốn gì cả. Một việc làm tốt cho mọi người là tôi hài
lòng rồi.

- Không thể thế được! Bà phải nhận một cái gì chứ! Đây là phong tục của
chúng tôi, bà không thể coi thường được.

Bà tôi biết rằng không phải chuyện đùa. Bà nhìn thấy mấy túm tỏi ở góc
phòng và bà xin một túm, gọi là chút phần thưởng. Con dê bỏ túm tỏi vào
túi áo cho bà rồi hộ tống bà về nhà.

Về tới nhà mệt mỏi rã rời, bà ném túm tỏi cạnh cửa, lăn ra giường ngủ.
Sáng hôm sau người cháu đánh thức bà dậy và hỏi:

- Bà ơi, vàng ở đâu ra nhiều thế hả bà?

Bà tôi nhìn ra cửa chỗ túm tỏi hôm qua bà đã vứt thì không thấy gì ngoài
một túm vàng nguyên chất có hình củ tỏi. Bà đem số vàng đó phân phát
cho tất cả con cháu, chắt nội ngoại của bà.

Hơn mười năm sau bà qua đời. Cháu chắt của bà bây giờ có mặt trên khắp
thế gian. Còn tôi và các em tôi đang sống trên đất nước Ixraen, Đất Thánh.
Và trong mỗi chúng tôi vẫn còn giữ những nhánh tỏi bằng vàng nguyên
chất, phần thưởng của bà, một bà đỡ tốt bụng đã cho chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.