TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 134

vịt trước kia què bây giờ cũng lành lặn. Để đền đáp công ơn của anh, ngày
nào hai con vịt cũng dẫn nhau đi ăn từ sáng đến chiều tối mới về, khi về
mỗi con lại nhả cho anh một hạt vàng. Vàng của anh mỗi ngày một nhiều.
Anh dần dần trở nên giàu có nhất vùng. Lắm vàng, nhưng anh vẫn giúp mọi
người như trước. Người nào túng thiếu, anh đem vàng ra giúp đỡ. Một
hôm, hai con vịt vàng đi ăn, rồi không trở về nữa. Anh tìm khắp nơi mà
không thấy.

Tên lý trưởng thấy anh không đi làm cho hắn từ lâu, lại nghe tin anh

giàu có, hắn liền lân la đến nhà dò hỏi chuyện, anh thật thà kể cho hắn nghe
về hai con vịt. Hôm sau, mờ sáng, tên lý trưởng đã ra ngồi bên bờ giếng.
Hắn đợi mãi không thấy gì dưới giếng. Hắn chửi lẩm bẩm, định đứng dậy
ra về. Nhưng, hắn vừa đứng dậy thì giếng nước sủi tăm và reo lên. Hai con
vịt vàng lại từ dưới đáy nước nổi lên. Thấy hai con vịt hắn sướng quá, mắt
sáng hẳn lên, vội chộp lấy. Hắn bắt được con vịt què, còn con kia cứ bơi
quanh, không sao bắt được. Hắn vội bơi ra giữa giếng để bắt, nhưng thốt
nhiên con vịt biến đâu mất. Đến khi nhìn con vịt què ở tay, thì nó cũng
không còn. Hắn liền chửi rủa ầm ĩ. Hắn vừa định trèo lên bờ, thì chỉ trong
nháy mắt, nước giếng cạn hết, còn lại đáy giếng toàn rắn rết. Chân tay bủn
rủn, hắn không làm sao leo lên bờ được. Rắn rết quấn đầy người hắn. Chỉ
trong chớp mắt, hắn chết gục dưới bùn.

Bao nhiêu ruộng nương của tên cường hào, dân làng đem chia cho

nhau và từ đấy họ làm ăn yên ổn.

Nguồn: Truyện cổ các dân tộc Việt Nam,

Viện Văn học, Nxb. Đà Nẵng, H., 2000

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.