TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 158

Rồi lão tiếp tục uống rượu, chẳng để ý gì đến cháu nữa. Cậu bé đành

mang gùi không về.

Về đến nhà, cậu bé liền lấy rổ ra suối xúc cá. Cậu xúc mãi, vẫn chẳng

được con gì. Bỗng cậu xúc được một con lươn nhỏ xíu, cậu toan vứt đi,
nhưng lại nghĩ bụng: Ta cứ đem về nuôi, rồi nó sẽ lớn. Cậu đem lươn về
nhà, thả vào một vũng nước. Hôm ấy, hai bà cháu đành nhịn đói.

Sáng hôm sau, cậu bé chạy ra vũng nước xem. Lạ quá, con lươn nhỏ

xíu hôm qua, nay đã to bằng cột nhà. Lươn đã tự đào cho mình một cái ao
lớn.

Ngày hôm sau nữa, cậu bé lại ra thăm lươn, cậu hoảng sợ: Lươn đã trở

thành to lớn lạ thường. Lươn to như một thân cây cổ thụ trong rừng. Cậu bé
toan bỏ chạy thì lươn nói:

- Đừng sợ! Cậu bé cứ trèo lên lưng tôi, cùng tôi bơi ra biển. Cậu bé sẽ

có nhiều quần áo đẹp, nhiều đồ vật quý.

Cậu bé hết sợ, trèo lên lưng lươn. Lươn dặn:

- Cậu không được nói gì hết nhé!

Rồi lươn bơi theo suối ra sông, rồi ra biển rộng. Lươn bơi đến một

vùng giàu có, tấp nập người đi lại. Đây là chợ của người Prum chuyên bán
quần áo, chiêng ché. Lươn bơi vào bờ, nằm ven biển như một hòn đá rất
lớn. Trời nắng, mình lươn sáng lấp lánh, rất đẹp.

Đến trưa, những chiếc thuyền buôn từ ngoài biển tấp nập vào bến.

Người ta tưởng lươn là một hòn đá to, liền tranh nhau bày lên mình lươn
những chiếc mền đẹp, những quần áo sặc sỡ và những chiêng ché cổ để
bán. Bất ngờ, lươn cựa mình. Cả đám người hoảng sợ chạy tán loạn. Lươn
bơi ra biển, rồi đưa cậu bé trở về nhà, mang theo nhiều quần áo đẹp, nhiều
đồ gỗ quý. Về đến khúc suối gần nhà, lươn bảo cậu bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.