TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 196

Thấm thoát chỉ còn một ngày nữa là ngày phải đưa đồ sính lễ sang nhà

phú ông. Nhìn trong nhà, bà cụ chỉ thấy vài manh chiếu rách và vài cái niêu
đất. Bà lo quá chỉ muốn đem con trốn đi, sợ sai hẹn thì rước vạ vào thân.
Bà buồn rầu nằm xuống chõng, trùm chiếu ngủ đi lúc nào không biết.

Sáng hôm sau, vừa mở mắt, bà thấy mình không còn ở cái lều cũ của

mình nữa. Bà thấy bà đang nằm trong chăn gấm, trên sập gụ. Sọ Dừa cũng
nằm trên đệm gấm, đắp chăn thêu. Lều tranh vách nát của bà đã biến thành
một cái nhà gạch đồ sộ, câu đầu bằng bạc, xà ngang bằng đồng, bà cụ sung
sướng quá reo lên. Nhưng nhìn con, bà lại buồn, nhà cửa thế này, mà con
thế ấy! Bà lại thấy ở một góc nhà một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào,
và ở ngay dưới hè, hai mươi con lợn béo, hai mươi con dê béo và hai chục
vò rượu. Bà sung sướng gọi Sọ Dừa:

- Nào chú rể đâu ra đây, ra đây để đi đưa đồ sính lễ! Thôi thế này thì

thừa rồi con ạ!

Sọ Dừa thưa với mẹ:

- Lợn, dê và rượu, ta bớt lại mỗi thứ lấy mười, để rước dâu về còn làm

cỗ mời khách.

Rồi Sọ Dừa lăn long lóc từ trên sập gụ xuống đất, đến gần mẹ. Anh

quay xuống nhà dưới gọi:

- Nào, chúng bay đâu cả, ra đây!

Anh vừa gọi dứt lời thì có hai chục gia nhân vừa trai vừa gái ở nhà

dưới chạy lên. Người nào người nấy đều mặc áo the thâm, thắt dây lưng
điều bỏ múi một bên. Bà cụ hoa cả mắt, không hiểu ra sao cả.

Các đồ sính lễ khiêng sang nhà phú ông, bà cụ cũng có đủ gấm vóc

lượt là, nón, dép để mặc đi đón dâu. Riêng Sọ Dừa chỉ lăn long lóc theo
mẹ. Ở nhà phú ông ai nấy đều không hiểu sao mẹ con Sọ Dừa lại kiếm ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.