TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 287

Chàng chặt lấy đầu và nhặt bộ cung tên bằng vàng của yêu quái xách về.
Canh ba, hai mẹ con Lý Thông đang ngủ bỗng nghe tiếng gọi cửa thì tưởng
là oan hồn của Thạch Sanh hiện về nên lạy lấy lạy để.

Nhưng khi thấy Thạch Sanh quẩy đầu Chằn Tinh xuống đất và nghe

chàng thuật lại chuyện giết yêu quái, Lý Thông chợt nảy ra kế mới.

Hắn làm bộ hốt hoảng nói:

- Thôi chết rồi! Đây là con trăn của vua nuôi. Nay chú giết nó tất phải

chịu tội chết. Thôi chú mau liệu đường trốn đi. Mọi việc để anh và mẹ lo
liệu.

Thạch Sanh tưởng thật, vội vã xách rìu trở về túp lều xưa còn Lý

Thông đem đầu Chằn Tinh vào cung, tâu với vua là mình tự tay trừ yêu
quái. Nhà vua khen ngợi và phong cho hắn chứcđô đốc.

Từ ngày trở về túp lều dưới gốc đa, Thạch Sanh ngày ngày mang cung

tên vào rừng săn bắn để kiếm sống.

Một hôm, trên đường đi săn, chàng bỗng thấy Đại Bàng khổng lồ quắp

một người con gái bay qua. Thạch Sanh vội giương cung bắn nhưng Đại
Bàng chỉ bị thương và bay đi mất. Chàng lần theo vết máu, thấy chưa thể
hạ gục nên đánh dấu chỗ ở củaĐại Bàng rồi đi về nhà mà không hay rằng
nạn nhân chính làcông chúa.

Thấy con gái yêu bị mất tích, nhà vua xiết bao đau đớn, sai đô đốc Lý

Thông đi tìm và không quên hứa gả con gái cho hắn.

Lý Thông liền tìm đến Thạch Sanh để nhờ cậy. Sau khi nghe chàng kể

về chuyện bắn Đại Bàng, Lý Thông vội vàng nhờ Thạch Sanh dẫn quân sĩ
đến chỗ ở của Đại Bàng để tìm cứu công chúa. Tới cửa hang của Đại Bàng,
Thạch Sanh liền ròng dây xuống đáy hang. Chàng thấy Đại Bàng đang ngủ
say còn công chúa đang ngồi gần đó ôm mặt khóc nức nở nên vội dìu công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.