TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 82

Từ đó, cứ sáng chàng lên rừng chặt cây; chiều ra sức chuyển gỗ; trưa

cố hái thêm một gánh củi để về cho mẹ đi chợ.

Chàng làm việc quên ngày tháng. Buổi chặt cây, buổi chuyển gỗ, buổi

bắc cầu, không bao lâu, đã bắc được hơn chục sải cầu. Công việc còn nhiều
nặng nhọc vì con sông rộng gần hai trăm sải. Vì ăn đói mà làm nhiều nên
chàng bị kiệt sức. Một hôm đói quá chàng nằm lăn ra mê man ở đoạn cầu
đang làm dở. Những người đi qua xúm lại cứu chữa, nhưng chàng vẫn chưa
hồi tỉnh.

Giữa lúc ấy có một viên quan võ đi đến, thấy một đám đông đang xúm

quanh một người nằm sõng soài, viên quan xuống ngựa đến gần hỏi
chuyện. Mọi người cho biết đây là anh chàng bắc cầu làm phúc đang làm
thì vì mệt quá mà lăn ra ngất đi... Viên quan bèn mở túi lấy thuốc cho
chàng uống. Được một lúc, chàng bắc cầu tỉnh lại, mọi người tản dần ra về,
viên quan ngồi lại bên chàng ân cần hỏi chuyện. Chàng thật thà kể hết cho
ông nghe cuộc đời của mình và nói rõ ý định cùng công việc đang làm.
Viên quan võ nghe nói ra chiều cảm động, ông ngồi ngẫm nghĩ hồi lâurồi
nói:

- Xưa kia, cha ông chàng làm nghề thất đức để cho chàng ngày nay

phải đói nghèo. Nay, chàng muốn làm điều phúc đức để chuộc lỗi lầm xưa
kia, quả là hay vô cùng! Về phần tôi, tôi xin nói thật: Cha tôi, ông tôi, ông
cụ ông kỵ tôi, đời đời làm quan ức hiếp dân lành, bóp hầu bóp cổ để nã
tiền, nã của. Đấy cũng là điều thất đức, vì vậy đến tôi ngày nay trời quả
báo: Lấy vợ đã hơn hai mươi năm rồi mà không có một mụn con để vui cửa
vui nhà, cho nên, tuổi đã ngoài bốn mươi, chúng tôi vẫn phải sống hiu
quạnh. Nay tôi cũng muốn làm điều phúc đức để chuộc lỗi lầm xưa, chẳng
hay chàng có cho tôi góp sức cùng nhau bắc cầu được không?

Chàng bắc cầu mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.