TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 87

Chử Đồng Tử trông thấy, vội vứt vó vào bụi, chạy lên bãi, bới cát vùi

mình xuống, rồi lấy cát phủ lên.

Thấy bãi sông rộng rãi, lại có lác đác từng bụi cây lớn tỏa bóng mát

êm dịu, Tiên Dung lấy làm ưa thích, ra lệnh cho thuyền ghé vào bãi, rồi
chọn chỗ có bóng mát, sai thị nữ giăng màn tứ vi để tắm. Tiên Dung vào
màn cởi áo xiêm, giội nước thỏa thích. Không ngờ chỗ Tiên Dung giăng
màn tắm lại chính là chỗ Chử Đồng Tử náu mình. Tiên Dung giội nước một
lúc thì thấy Chử Đồng Tử trồi lên. Tiên Dung trông thấy giật mình, hỏi
duyên cớ thì Chử Đồng Tử nói vì không có quần áo, thấy thuyền quân quan
thì sợ, nên phải vùi mình xuống cát để ẩn.

Tiên Dung bảo Chử Đồng Tử rằng:

- Tôi nguyện không lấy chồng, nay duyên trời run rủi, lại gặp chàng ở

chốn này, mới biết không cưỡng nổi được với trời.

Nàng bảo Chử Đồng Tử tắm rửa sạch sẽ, lấy quần áo cho mặc, đưa

xuống thuyền và sai thị nữ sửa soạn tiệc hoa. Thấy thế Chử Đồng Tử ngỏ ý
từ chối, Tiên Dung bảo chàng rằng:

- Thiếp với chàng là tự trời xe duyên, việc gì mà từ chối!

Đồng Tử đành phải nghe theo.

Từ hôm ấy, hai người thành vợ chồng.

Vua được tin nổi giận, gọi hết binh lính và người hầu của Tiên Dung

về. Tiên Dung sợ cha, đành cùng chàng ở lại với nhân dân, tìm kế sinh
nhai. Nàng làm ăn ngày một thịnh vượng, dần dần lập thành một xóm. Sau
có người khuyên nàng ra biển tìm những vật lạ đem về đổi lấy các thứ
khác. Nàng nghe theo để chồng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.