TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 88

Đồng Tử đi qua một nơi phong cảnh tuyệt đẹp, trông lên núi thấy có

cái am nhỏ. Đồng Tử trèo lên núi gặp một nhà sư xưng tên là Phật Quang.
Thấy Đồng Tử là người chân thật, sư Phật Quang muốn truyền phép cho
Đồng Tử. Đồng Tử không nghĩ đến việc ra biển nữa, liền ở luôn đó. Đồng
Tử học được hơn một năm thì Phật Quang cho chàng một cái gậy và một
cái nón, cho phép chàng xuống núi và dặn rằng:

- Phép biến hóa ở cả cái gậy và cái nón này.

Đồng Tử về nhà, đem phép màu truyền lại cho Tiên Dung, rồi hai vợ

chồng rời bỏ xóm làng, đi tìm nơi thanh vắng để ở. Một hôm đang đi
đường, trời tối mà chưa đến chỗ dân cư, hai vợ chồng chống cái gậy xuống
đất và lấy cái nón úp lên đầu gậy để che sương, rồi hai người ngồi tựa vào
nhau dưới nón mà ngủ. Đến quá nửa đêm, hai vợ chồng tỉnh dậy thì thấy
mình ở trong một cung điện lộng lẫy có đủ các thứ giường sập, màn trướng,
lại có cả tiểu đồng, thị nữ binh lính đi lại rộn rịp ngoài hành lang.

Sáng hôm sau, hai vợ chồng ra ngoài xem thì thấy có thành cao bao

bọc cung điện và có lính canh gác rất đông, chẳng khác nào tòa thành to
lớn.

Tin lạ đến tai vua. Vua cho là Đồng Tử và Tiên Dung làm loạn, liền

sai quân đến đánh. Quân nhà vua đến gần nơi Tiên Dung và Đồng Tử thì
trời vừa tối, không sang sông được. Đến nửa đêm, trời nổi cơn giông, cát
bay, cây đổ, rồi toàn khu Đồng Tử và Tiên Dung ở bay cả lên trời, chỉ còn
lại bãi đất ở giữa đầm. Bãi ấy về sau gọi là bãi Tự Nhiên (2) còn đầm ấy
gọi là đầm Nhất Dạ (3). Thấy có sự lạ lùng như vậy, nhân dân lập miếu thờ
ngay trên bãi.

------------

(2) Bây giờ thuộc huyện Khoái Châu, Hưng Yên.

(3) "Nhất dạ" nghĩa là một đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.