TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 95

Ghi nhớ lời mẹ dặn, khi trở thành thiếu nữ, người con gái liền đem dao

ra bờ suối ngồi đợi. Thấy cây chuối rừng trôi qua trước mặt là cô chém. Khi
chém đến thân cây chuối thứ chín thì đột nhiên trước mặt cô xuất hiện một
con chó có chín cái đuôi, mỗi đuôi một màu rực rỡ. Người con gái liền bế
chó về nhà nuôi. Và từ đấy, cô đi đâu, làm gì cũng có con chó đi theo cùng.

Rồi thời gian trôi qua, bố của cô gái đi buôn có được rất nhiều vàng

bạc. Nhưng có bao nhiêu ông đều đưa cho người vợ kế quản hết, mặc cho
đứa con gái của mình suốt ngày phải vất vả lam lũ lo công việc ruộng
nương, mà lại phải ăn đói mặc rách.

Thấy con chó chín đuôi ngày ngày quấn quýt bên cạnh đứa con riêng

của chồng, người dì ghẻ bèn tìm cách đánh chết chó rồi đem vứt xuống hố
củ mài. Tìm không thấy chó đâu, cô con gái khóc sưng húp hết cả hai mắt.
Người bố đi buôn xa trở về nhà thấy vậy, mới hỏi:

- Tại sao con lại khóc sưng húp hết cả hai mắt thế?

Cô con gái đáp:

- Con khóc vì không tìm thấy con chó của con đâu cả.

Người bố nói:

- Mất con chó thì việc gì mà phải khóc. Vàng bạc quý giá, mất đi mới

thật là đáng tiếc.

Cô con gái lại nói:

- Bố ơi, vàng bạc quý đến mấy thì cũng không bằng thóc gạo. Người

già đã nói: "Miếng cơm nuôi người", bố quên rồi sao.

Nghe con gái nói mình vậy, người bố giận quá bèn gọi một kẻ ăn xin

đến và gả con gái cho anh ta làm vợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.