TRUYỆN CỔ XYRI - Trang 49

Thấy hoàng tử nhìn mình, chàng trai đã thở dài sườn sượt và nấc lên nghẹn
ngào, đôi mắt đẫm lệ, còn đôi môi lẩm nhẩm đọc một bài thơ:
Sự chia lìa dường như không biên giới
Mọi nỗi buồn xé nát nỗi lòng ta.
Ta chia tay với nàng vào một ngày đen đủi
Để ở lại một mình với trái tim sầu,
Để bây giờ phải lưu lạc cô đơn.
Dứt lời, chàng trai lại nấc lên và òa khóc cho đến khi mê man bất tỉnh.
Hoàng tử Tagiơ al-Muluc nhìn chàng và rất ngạc nhiên. Hồi tỉnh lại và nhận
ra hoàng tử đứng phía gần đầu mình, chàng trai vội quỳ gối và hôn mảnh
đất trước mặt hoàng tử.
- Tại sao ngươi không bày hàng hóa của ngươi ra cho ta xem? - Hoàng tử
hỏi.
- Thưa điện hạ, - chàng trai đáp, - thần không có một vật gì xứng đáng với
điện hạ cả.
- Không, ta muốn ngươi cho ta xem tất cả những gì nhà ngươi có, và kể cho
ta chuyện đời của mình. Ta thấy rằng ngươi đã khóc và trái tim ngươi quặn
một nỗi đau. Nếu ngươi tức giận, ta sẽ xử phạt kẻ làm cho ngươi tức giận,
nếu ngươi sa vào cảnh nợ nần, thì ta sẽ trả nợ giùm. Vừa trông thấy nhà
ngươi, lòng thương hại đã trào lên trong lòng ta.
Sau đó, theo lệnh của Tagiơ al-Muluc, người ta mang tới một chiếc ghế
bằng gỗ nạm ngà voi và vàng. Một tấm thảm cũng được trải trước chiếc
ghế. Hoàng tử ngồi xuống ghế, mời chàng trai ngồi xuống tấm thảm, rồi
nói:
- Nào, bây giờ hãy cho ta xem hàng hoá của ngươi.
- Xin ngài đừng ép buộc thần làm chuyện đó, - chàng trai van nài, - hàng
hóa của thần không xứng đáng với điện hạ.
- Không sao, cứ cho ta xem ngươi có gì, - Tagiơ al-Muluc ép.
Hoàng tử sai hầu tới lấy hàng hóa của chàng trai ra cho chàng xem. Nghe
Tagiơ al-Muluc ra lệnh như thế, chàng trai nấc nghẹn ngào, nước mắt tuôn
trào và than thân trách phận. Dù không muốn, chàng trai vẫn phải mở hàng
hóa ra cho Tagiơ al-Muluc xem, hết kiện này đến kiện khác, hết bó này đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.