TRUYỆN HAI NGƯỜI - Trang 44

mình. Đôi khi Trâm đã dậy thật sớm mà đứng đợi chàng ở đó rồi. Nàng
cười và lấy cái bàn tay xinh xẻo ra vẫy chàng và hôn gửi một cái hôn đỏ
thắm. Có khi nàng bảo: “ Trưa đi làm về, mình về với tôi nhé. Tôi có
chuyện này lạ lắm.” Có khi nàng lại làm ra dáng nũng nịu, vừa thấy chàng
thì quây qủa đi vào, hai tay trắng mịn thò ở cái áo cánh lụa, vắt vẻo như
đuổi mà lại như mời vậy.

Tức thì, trái tim của Hải phồng lên, rực lên; chàng có cái ý muốn bỏ hết cả
công việc làm ăn, bỏ cả sở, để trèo như bay lên gác. Hải đã có phen làm
như thế. Hôm sau chàng đến xin phép chủ và nói dối là mẹ ở nhà ốm nặng.

Bao nhiêu anh em làm trong sở, thấy một sự thay đổi lớn lao như thế ở
người Hải, hỏi dò nhau và bàn tán. Họ cố cắt như đi “ do thám” và chỉ một
tuần lễ sau, họ đã tìm ra sự thực.

Một người nói:
- Này, có đông đủ anh em ở đây, tôi nói để anh em cùng biết. Anh nào
có vợ thì không nói làm gì chứ anh nào chưa vợ, mà có nhân ngãi, nếu cứ
lặng im không nói rõ tên, rõ tuổi, rõ cưa, rõ nhà thì tôi “ chim” mất, đừng
có oán!

Hải lặng cả người. Chàng trằn trọc đến một giờ đêm mới ngủ. Sáng hôm
sau, chàng nhớ rằng từ khi được hưởng gia tài của bả cô, chàng chưa mời
anh em chén lần nào. Chàng bèn viết mấy chữ truyền cho tất cả anh em
trong sở.

Thưa các bác,
Tôi có việc vui mừng riêng, có chén rượu nhạt, xin các bác hạ cố xơi rượu
với tôi thì tôi lấy làm may mắn lắm.
Ký tên
T.B.- Chúng ta họp mặt ở khách sạn X phố Hàng Buồm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.