Bằng sức tưởng tượng của mình, ông đã miêu tả núi Thiên Lao trong
ảo mộng, khiến nó trải hiện ra một vẻ đẹp hùng vĩ của tiên cảnh trần gian,
qua đó cũng biểu hiện được khát vọng và sự theo đuổi của ông đối với tự
do và chân lý. Với thủ pháp khác nhau, ông còn mô tả những người phụ nữ
với hình tượng rất khác nhau, thổ lộ những ước mơ và nguyện vọng của họ,
ca ngợi tâm hồn đẹp đẽ và trong trắng của họ, ông đồng cảnh sâu sắc với
các tầng lớp phụ nữ bị xã hội phong kiến đè nén và bức hại. Thơ của ông có
tiết tấu hài hòa trôi chảy, tình cảm chân thực hào phóng, ngôn ngữ sinh
động khoáng đạt. Ví như câu: "Thanh thủy xuất phù dung. Thiên nhiên khứ
điêu sức ".
Ông mượn thơ để bày tỏ quan điểm và nỗi bất bình của mình đối với
xã hội, trong thơ ông cũng chứa đựng sự yêu ghét rất mạnh mẽ, ông chế
giễu sự mục nát và đen tối của xã hội với câu: "Lạc bút kinh phong vũ, Thi
thành khấp quỷ thần".
Do không thực hiện được ý chí của mình, nên trong thơ ông cũng đã
thể hiện phần nào sự tiêu cực như câu: " Chung cổ soạn ngọc bất túc quý.
Đãn nguyện trường túy bất nguyện tỉnh ".
Đỗ Phủ, tự Tử Mỹ, sinh tại huyện Củng- Hà Nam, xuất thân gia đình
quan lại. Thời vua Đường Huyền Tông là thời kỳ Lý Lâm Phố và Dương
Quốc Trung lộng quyền trong triều, do địa vị xã hội thấp hèn và trải qua sự
rèn đúc của cuộc đời nghèo khổ, Đỗ Phủ đã thấy rõ bộ mặt bất công của xã
hội, trong thơ ông đã dũng cảm vạch trần sự tàn bạo và cuộc sống xa xỉ của
tầng lớp thống trị, đồng thời cũng nhen nhóm trong ông một tấm lòng yêu
tổ quốc và đồng tình với cảnh ngộ cơ hàn của nhân dân. "Chu môn tửu
nhục thối. Lộ hữu đông tử cốt", đây quả là một sự so sánh rất mạnh mẽ, đã
phản ánh sâu sắc tình trạng xã hội xấu xa thời bấy giờ. Thơ của Đỗ Phủ đã
ký tải sự hưng suy biến đổi của triều đại, được gọi là Sử Thi. "Binh xa
hành" là một bài thơ chính trị phản đối sự hiếu chiến của triều nhà Đường,
cũng là bài thơ sớm nhất của Đỗ Phủ lột tả về cuộc sống khổ cực của nhân