TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 157

Kandache chuyển chiếc roi từ bàn tay Draga đang nắm sang tay kia, điềm
tĩnh nói:

- Cô cho tôi là thằng ngốc à? Cô tưởng vì cô đã mang thức ăn cô cho tôi thì
cô có quyền chế nhạo tôi chăng?

Draga nép vào cậu như con mèo cái:

- Kandache thân yêu của em, em nói nghiêm chỉnh đấy. Cho em mượn cái
roi đẹp của anh một lát. Em muốn xem em có thể quất roi được như anh
không.

Kandache cười kiêu hãnh.

- Em van anh, cho em mượn một chút đi.

Bất thần cô nghiêng mình về phía cậu như để đùa, nắm lấy cán roi, giật khỏi
tay cậu. Cô nhảy dựng lên, nhanh nhẹn như con chồn, kêu lên đắc thắng. Cô
giơ cao tay muốn quất mạnh roi, nhưng những dây da đầu roi dài quá, quấn
vào tay cô. Cô cố gỡ ra. Nhưng Kandache cũng nhảy ra, giằng lại cái roi
trong tay cô.

- Cút về nhà và liệu hồn. Liệu hồn nếu cô còn nhùng nhằng theo tôi ra bãi
chăn. Bây giờ tôi hiểu vì sao cô mang thức ăn cho tôi! Xéo đi với quỷ, tôi
không bao giờ thèm nói chuyện với cô nữa.

Trong lúc đó, Marika ngồi trên sườn đồi bên cạnh Youache đang chăn cừu -
Youache vui vẻ ăn kẹo bánh cô mang ra. Đây không phải lần đầu cô con gái
trại chủ mang quà bánh đến cho chứ.

Họ nói chuyện một lát, rồi Marika nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.