TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 227

ấy đã trèo lên núi băng, đã trông thấy em trước anh. Anh ấy đã đưa anh đến
với em, và chính anh ấy chứ không phải anh, đã thổi tắt các ngọn nến!

- Thế nào? Anh ta đã thổi tắt nến chứ không phải anh?

Fedma hiểu rằng anh đã tự tố cáo mình nhưng quá trễ rồi.

- Phải, chính anh ấy. Nhưng anh ấy không muốn lấy em, vì sợ mất sức khỏe
vô song của mình.

Tindir Gudrun tái người vì giận. Không nói một lời, nàng quay đi. Khám
phá này càng nung nấu thêm lòng căm hờn của nàng với Rojo. Thế nào?
Hắn đã trông thấy sắc đẹp của nàng nhưng vô cảm. Hắn đã làm được việc
mà hàng trăm kẻ cầu hôn đã thất bại, nhưng hắn đã từ chối Tindir Gudrun,
nhường cho bạn. Không bao giờ Tindir tha thứ cho hắn.

Fedma hối tiếc cay đắng vì đã trót lỡ lời. Vì khi biết ai là người đã thổi tắt
nến, vợ anh lại trở nên lạnh nhạt. Từ lâu những mảnh băng giấu trong bọc
đã tan chảy. Tưởng đâu tình yêu của Fedma đã làm cho băng giá trong tim
Tindir tan chảy. Nhưng nay nó lại y nguyên như ngày nàng bước qua
ngưỡng cửa nhà Fedma.

Một ngày kia, Fedma cảm thấy không còn chịu nổi sự lạnh lẽo của vợ. Anh
biết chỉ có một cách để lấy lại tình yêu của nàng, đó là đuổi Rojo ra khỏi
nhà. Nhưng anh không có cam đảm. Anh gặp Rojo ngày một ít hơn. Tình cờ
gặp nhau, anh còn quay mặt đi để khỏi phải chào.

Rojo thấy rõ bạn không còn yêu mình. Anh rất buồn. Anh cảm thấy sự có
mặt của mình làm Fedma trĩu nặng. Một hôm, anh chủ động:

- Bạn à, anh nói buồn bã, tôi thấy rằng anh đã mệt mỏi vì tôi. Tôi không
muốn áp đặt cho anh sự có mặt của tôi nữa. Nhưng trước khi chia tay, tôi
muốn từ biệt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.