TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 228

Fedma khó giấu nổi sự vui mừng.

- Tôi không muốn giữ anh lại, nếu anh không được sung sướng ở nhà chúng
tôi. Nhưng tôi không muốn để lại cho anh một ký ức xấu về chúng tôi. Tôi
sẽ tặng anh một số tiền và anh có thể chọn con ngựa tốt nhất trong chuồng
ngựa của tôi.

- Cám ơn. Tôi sẽ lấy ngựa, nhưng tiền thì tôi không muốn. Nói đoạn, anh
bắt tay bạn và ra đi.

Rojo không có bằng hữu, không có gia đình. Một đêm, anh nằm dưới tán lá
rậm rạp của một cái cây, cuốn mình trong một cái chăn, muốn ngủ. Nhưng
tình cờ, anh nghe trên đầu tiếng quạc quạc quen thuộc của những con quạ:

- Đây là con người mà bạn hắn đã tỏ ra rất vô ơn, con quạ thứ nhất nói. Kia
là phần thưởng cho lòng trung thành, tận tụy của anh ta. Bây giờ anh ta
không có nổi một mái nhà trên đầu.

- Nếu anh ta biết anh ta có thể dễ dàng trở nên giàu có, giàu có hơn nhiều
người bạn thay lòng đổi dạ của anh ta. Con quạ thứ hai nói. Anh ta có thể đi
tìm Hormonde Vô địch - Vô địch vì không ai như chúng ta lại biết được tối
nào sau khi lau mình, Hormonde cũng để sức mạnh của mình trong chiếc
khăn lau. Ha, ha, ha!

- Đừng kêu to thế, con thứ ba cự. Nếu anh ta hiểu được tiếng nói của chúng
ta? Nhớ rằng chính hắn đã giết con chim lớn, người anh em của chúng ta
vào ngày chúng ta đã nói về việc bắt cóc con của Fedma.

Lời nói của con quạ thứ ba làm cho hai bạn nó lo sợ. Chúng bay đi tức thì
trong tiếng vỗ cánh ầm ầm. Nhưng giờ đây Rojo đã biết sẽ phải đi đâu.

Sáng hôm sau, anh nhảy lên lưng ngựa, đi thẳng hướng núi băng. Anh trèo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.