TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 276

kiếm dài mười mét, chuôi kiếm rộng hai mét. Đó là một vũ khí ghê gớm.
Khi làm xong không ai có thể nâng nó lên được. Mọi người hỏi nhau: Ai có
thể đặt làm một thanh kiếm như thế này. Người kinh ngạc nhất là công
chúa. Vũ khí này có lẽ là dành cho người anh hùng mà các thầy bói đã tiên
đoán.

Khi vua cho người báo tin tới Ori rằng thanh kiếm đã sẵn sàng, chàng trai
tụt xuống đất sau cái chảo, vươn vai. Chàng to lớn đến nỗi phải cúi mình để
khỏi chạm vào trần. Chàng đi ra, đến cung vua: Tóc rối bù, mặt nhem
nhuốc, chân trần. Trong sân rộng, thanh kiếm được đặt nằm dưới đất; tất cả
thợ rèn, những người làm binh khí đều xúm lại để mang kiếm. Nhà vua và
công chúa đứng trên ban công, nóng lòng muốn xem mặt người đến lấy
kiếm ra sao. Hai người rất thất vọng khi thấy gã trai ăn mặc rách rưới và
bẩn thỉu. Hai người lặng đi, sững sờ khi thấy chàng nâng thanh kiếm lớn
như nhấc một cái bông. Ori chẳng để ý gì đến họ. Chàng vác thanh kiếm
trên vai, bình thản ra đi.

Chàng đến chỗ hố rồng khi con quái vật đang ngủ.

Ori kêu tướng lên:

- Ê này, mày có ra không.

Con rồng thức dậy, lao ra ngoài hang. Thấy Ori với thanh kiếm dài, nó đâm
sợ, muốn lùi vào hang. Ori lấy đà và bằng một động tác khéo léo chém cụt
một đầu của con quái vật. Cái đầu kia, cũng kinh tởm không kém, rên rỉ,
van xin:

- Xin tha mạng cho tôi, người ơi. Tôi xin hứa sẽ chui xuống đất và không
bao giờ ra nữa.

- Ta không thể tha mi vì đức vua đã rèn thanh kiếm này, muốn ta phải giết
mi, nếu không ta sẽ bị chặt đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.