TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 88

- Vậy thì con không muốn nhìn mặt cô ấy nữa, Yépache nổi giận đùng
đùng.

Anh quay đi, bước chân quả quyết.

- Chờ em. Anh Yépache của em. Biechka rên rỉ. Nàng chạy theo anh kêu
khóc:

- Em là vợ anh, về với em, tha lỗi cho em!

Nhưng Yépache không thèm ngoái lại. Anh bước dồn và biến mất sau
quãng đường ngoặt. Biechka ngồi bệt xuống, khóc tầm tã. Cả nhà xúm vào
an ủi.

Hai người anh lại hài lòng, thấy Yépache không trả thù. Họ nói với em dâu
đừng tự cắn rứt mình nữa. Trong hai người nàng chọn ai thì kẻ đó cũng
không mong gì hơn là được kết hôn với nàng. Nhưng Biechka thình lình
đứng dậy, lau nước mắt nói:

- Tôi không muốn bất cứ anh nào. Tôi muốn Yépache của tôi. Anh ấy đáng
giá gấp nghìn lần cả hai anh cộng lại. Các người đã lừa anh ấy, và anh ấy,
con người khoẻ nhất đã nhổ được cả cây sồi nhưng không thèm động đến
một sợi tóc trên đầu các người. Tôi sẽ theo anh ấy dù anh ấy đi đâu. Tôi sẽ
xin anh ấy tha thứ cho đến ngày anh ấy tha lỗi cho tôi.

Nàng vào trong nhà, bỏ tất cả quần áo vào một cái túi vải, giã từ ông bố, bà
mẹ và lên đường.

Nàng đi rất lâu, rất lâu, đột nhiên nàng thấy trên đường một sinh vật rất lạ.
Thoạt đầu nàng tưởng là một người đi giật lùi. Nhưng khi đi ngang qua
nàng đâm sợ, thấy một người có hai mặt, một đằng trước, một đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.