Truyền kỳ mạn lục
NGUYỄN DỮ
chuyển báo cho tòa Nam tào tước bỏ tên ra.
Một viên nói:
- Ở châu kia có người họ Hà gắng sức làm thiện, hàng ngày trong nhà thường phải thiếu ăn, gần đây
nhân sau hồi binh lửa, tật dịch nổi lên, người ấy lại cho đơn cấp thuốc, số người nhờ thế mà khỏi chết
đến hơn một nghìn. Thần muốn xin cho người ấy thác sinh vào nhà có phúc, hưởng lộc ba đời, để
báo cái ơn đã cứu sống cho nhiều người.
Một viên nói:
- Ở thôn kia có gã họ Đinh, bất mục với anh em, chẳng hòa với tông tộc, thừa dịp các cháu bé dại
chữa lại chúc thư để chiếm cướp lấy cả ruộng nương, khiến họ không còn có miếng đất cắm dùi.
Thần muốn bắt người ấy phải thác sinh vào nhà kẻ hèn, đói khát, nằm vạ vật ở ngòi rãnh, để bõ với
sự đã đi tranh cướp của người.
Đức vua đều y theo lời tâu.
Kế đó có một người áo đỏ từ bên hữu vu đi ra, cũng quỳ trước án mà tâu rằng:
- Công việc của sở thần coi giữ, có người họ Mỗ tên Mỗ, ngoan ngu bất pháp, giam cầm trong ngục
một năm nay chưa đem xét xử. Nay xin được đem ra thỉnh mệnh ở trước Vương đình.
Nhân đọc một bản buộc tội như sau:
Phục văn huyền hoàng triệu phán, phân dương thanh âm trọc chi hình,
Dân vật bẩm sinh, hữu ác nghiệp thiện duyên chi dị.
Như tư chủng chủng,
Cố khả mai mai.
Cái thiêng năng dĩ lý phú nhân, bất năng sử nhân giai hiền thánh,
Nhi nhân năng dĩ thân suất tính, bất năng vô tính hoặc hôn minh.
Cố hữu ỷ nhi bất trung,
Hữu lưu nhi vi ác.
Cát hung chi động, phán nhiên tẫn mẫu ly hoàng,
Nhân quả chi lai, tất nhĩ hình thanh ảnh hưởng.
Cố thử lý bản lai hiển trứ,
Nại phù nhân nhất thị ngoan ngu.
Cạnh khởi nộ sân,
Vọng sinh vật ngã.
Nhân hà lạc tỉnh, cốt cốt hà thâm,
Tắc tạm điền khanh, thao thao giai thị.
U trầm chí thử,
Vẫn việt kham ân.