TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 293

răng sắc như dao của nó. Nhưng con chó nhỏ lại xông vào con sói lần nữa,
và thật khó nói rõ được điều gì đã xảy ra lúc đó. Lũ chó rối tung hàng ngũ.
Tôi cảm thấy hình như con chó trắng bé nhỏ đã bám chặt được vào mũi con
sói trong lúc cả đàn chó bây giờ đã lao vào tấn công nó. Chúng tôi không
thể giúp gì lũ chó, mà chúng cũng chẳng cần đến sự giúp đỡ của chúng tôi.
Chúng đã có con đầu đàn dũng cảm vô song rồi, và cuối cùng khi cuộc
chiến kết thúc thì con sói - một con vật khổng lồ lực lưỡng, đã nằm sóng
soài trên mặt đất trước mắt chúng tôi, với con chó trắng bé nhỏ bám chặt
lấy mũi nó.

Chúng tôi đứng xúm quanh, ai cũng sẵn sàng can thiệp nhưng chẳng ai

có thể làm được điều đó. Mọi việc đều đã xong xuôi: con sói đã chết. Tôi
lên tiếng gọi Snap, nhưng nó không nhúc nhích. Tôi cúi xuống sát nó:

- Snap, Snap, mọi việc đã kết thúc rồi, mày đã cắn chết nó rồi! -

Nhưng con chó nhỏ vẫn bất động. Bây giờ tôi chỉ nhìn thấy hai vết thương
sâu hoắm trên thân thể nó. Tôi cố thử nâng nó dậy - Nhả nó ra nào, ông
bạn, xong xuôi mọi việc rồi mà!

Nó khe khẽ gầm gừ và nhả con sói ra.

Những người chăn bò thô kệch đều quỳ xung quanh nó và ông già

Penroof cất giọng run lẩm bẩm nói:

- Thà rằng ta bị mất hai chục con bò còn hơn là như thế này?

Tôi bế Snap lên tay, gọi tên nó và vuốt ve đầu nó. Nó khe khẽ gừ gừ

như để nói lời vĩnh biệt, rồi liếm bàn tay tôi và nằm yên vĩnh viễn.

Chúng tôi trở về nhà, lòng buồn rười rượi. Chúng tôi được bộ da con

sói khổng lồ nhưng nó chẳng thể an ủi được chúng tôi. Chúng tôi an táng
con chó không hề biết sợ Snap trên ngọn đồi phía sau trang trại. Tôi nghe
thấy tiếng anh Penroof đứng bên cạnh tôi khẽ lẩm bẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.