rũ của phụ nữ. Trước đây, hắn nhìn ta bằng nửa con mắt vì ta không biết ăn
diện. Hắn khinh rẻ ta quê mùa. Cả thành phố này nhìn ta bằng con mắt lơ
đễnh. Bây giờ bọn ngươi phải tôn vinh ta cho mà xem. Đó, ông tổng giám
đốc kìa. Ổng đang ngẩn ngơ nhìn ta đó! Ổng là cán bộ cao cấp đấy! Bây
giờ ổng thừa tiền nhưng thiếu tình nên con mắt ổng háu đói. Hình như ổng
đang dõi mắt theo ta để xem ta ở đâu. Rồi, anh chàng kia lại nhìn ta đắm
đuối để va quyệt xe người ta nữa. Người ta mắng vốn thế mà con mắt cứ
dán vào bộ ngực của ta. Biết thế ta để áo xề xệ xuống một chút cho hắn
chết mê chết mệt mà đến xin ta ban cho một chút tình. Ôi, còn những người
đàn bà kia cũng nhìn ta một cách ngưỡng mộ như thế nữa sao? Ha ha..ta vô
cùng sung sướng vì cả thế gian đang sùng bái ta.
- Ôi..có phải là em không? Đúng là em rồi! Sao trước đây em đâu có đẹp
lộng lẫy như thế!
- Trước đây anh chê em quê mùa, đơn giản mà!
- Không! Em như thế mà anh chê à?
- Bây giờ anh có quỳ mọp xuống van xin em thì em cũng không…
- Vâng, anh sẽ quỳ. Anh quỳ đây! Lạy nè! Lạy nè!
Ha ha..hắn đang quỳ mọp xuống khuất phục và suy tôn trước sự lộng
lẫy quyến rũ của ta. Hắn lại còn tự hào khi mấy thằng bạn của hắn đến nữa
chứ. Ta thấy bọn bây quy phục trước ta là ta mãn nguyện rồi. Ta về đây!
- Em..em về à? Bọn anh đang hết lòng tận tụy vì em mà!
- Không, em về!
- Ôi..chắc cả thế gian này điên đảo vì em thôi!
- Vâng, Họ điên hay em điên?
- Họ, họ điên!
- Bọn anh cũng thế! Chỉ sùng bái hình thức mà không thấy thực chất,
không thấy sự thật.
Đó, họ đang nhìn ta đó. Nhưng rõ ràng là ánh mắt khủng hoảng, sợ
sệt. Thật là nghịch lí. Lúc ta mặc áo quần thì họ lại nhìn ta như muốn cho
đôi mắt xuyên thủng qua lớp vải để thấy những gì họ muốn thấy bên trong.
Còn khi ta trần truồng như thế này thì họ lại hoảng hốt vì ánh mắt của họ
bắt gặp cái nơi mà họ tò mò ước được thấy khi ta mặc áo quần. Thật ra thì