TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 117

* *
Rất nhiều năm sau khi cưới, chị và Hạo vẫn sống như thế. Bố chồng

chị được chuyển ra Bộ và đương nhiên bố chị lên làm chủ tịch tỉnh như đã
được sắp xếp sẵn. Chị không mảy may quan tâm. Tuy nhiên, không biết vô
tình hay cố ý, mọi sự đồn thổi đều đến tai chị, nhất là chuyện bố chồng chị
đột nhiên có thêm một đứa con ngoài giá thú với một cô gái ít tuổi hơn chị.
Rồi họ cười cợt sự kém cỏi của Hạo. Họ cho rằng, cái phúc đức dòng họ
đến đời Hạo thế là hết, là tuyệt tự mất rồi. Bao nhiêu hạt giống tốt, hạt
giống có thể nảy mầm đã bị Hạo đổ sông đổ biển trong những cuộc ăn chơi
thời tuổi trẻ. Những lần nghe đến điều đó, chị thấy Hạo bần thần hơn. Có
lần chị đánh bạo nói với Hạo chị muốn có một đứa con. Nhưng ánh mắt của
anh làm chị hoảng sợ. Đó là một buổi sáng mùa đông u buồn, Hạo ở nhà.
Hai người, dẫu kiệm lời với nhau vẫn có chung một điểm uống cà phê mỗi
sáng. Chị pha cà phê cho anh. Chiếc váy ngủ màu boóc-đô ôm sát cơ thể
nõn trắng của chị. Anh sững sờ nhìn chị rồi quay mặt đi hướng khác, chỗ
cửa sổ, đám cây giun mùa này ít nắng, hoa nhạt màu buồn tẻ rồi thở dài. Đã
bao nhiêu năm sống với Hạo, chị thuộc tính anh từng ngày. Anh trông lạnh
lùng thế nhưng trong thẳm sâu vẫn có những u hoài không thể nào tả nổi.
Anh rút một điếu thuốc ba số rồi nhả khói, khói bay lại quẩn sát trên tóc chị
thành một đám mờ mỏng mảnh. Mái tóc anh bây giờ cũng đã lốm đốm đôi
sợi nhạt màu rồi. Chẳng nói ra, anh cũng đã gần bốn mươi tuổi, chơi bời
mãi cũng chán rồi, giờ chẳng còn hứng thú ăn chơi sa đà các hộp đêm, vũ
trường mãi nữa.

Cũng có thể một lúc nào đó, trong một khoảnh khắc trống vắng của

cuộc đời, Hạo chợt nhận ra con người thật, ước mơ thật của mình không
phải ở chỗ những cuộc nhậu tàn đêm và những khách sạn sang trọng với ba
mối tình vô vị tẻ nhạt. Đôi lúc nhìn Hạo vụng về cầm chiếc doa tưới cây,
chị lại thấy bần thần. Hình như con người anh đã có chút gì đó thay đổi, mà
Hạo thay đổi thật. Như con hổ trong sở thú, sau những thú vui ảo thuật,
chờn vờn mua vui lại mơ về khu rừng nhễ nhại ánh trăng mà muốn phi
mình lên đó. Đứng trên mỏm đá trắng mà gầm lên một tiếng long trời lở đất
cho vơi đi cái nỗi cô đơn tột cùng của những ngày tháng vô vị tẻ nhạt. Con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.