TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 127

về trước mắt em. Chân em như muốn khụy xuống, Hữu bên cạnh đỡ lấy
em, cho em dũng khí bước vào ngôi nhà nhỏ đó. Mọi thứ vẫn ngăn nắp và
không có chút bụi. Em thấy nụ cười của bố bên cái bàn nhỏ ngoài sân, sáng
nào cũng ngồi uống trà, lâu lâu lại vỗ cái đét lên đùi khi thắng được một
nước cờ của anh. Tay mẹ đang thoăn thoắt làm những cái bánh nướng và
những hạt hạnh nhân mẹ rắc lên trên mặt bánh như vẫn còn vương vấn mùi
hương đâu đây. Mùi thơm thật sự vẫn còn đâu đây, không phải là mùi ẩm
mốc, em đưa mũi hít cái không khí gia đình mà lâu ngày em đã không có
và dường như em đã quên đi nó. Em thấy anh mỗi buổi chiều đợi em tan
học rồi đón em về, tà áo trắng bay chấp chới sau chiếc xe đạp, hai chân em
tung tẩy đá ra ngoài. Anh là người canh giữ em, không cho bất cứ một
thằng con trai nào có thể chọc ghẹo được em. Và em đã yêu nụ cười của
anh, yêu khuôn mặt hiền lành của anh. Yêu cả tiếng ngáy ngủ anh lúc nửa
đêm.

Vậy là anh đã từng ở đây, rất nhiều năm để đợi em. Nhưng em đã

không quay trở về. - Nước mắt em bắt đầu chảy.

Hữu đỡ em ngồi dậy, em thấy mình như một đứa trẻ bất lực. Chiều

hôm đó, buổi chiều mà sau hơn mười năm chờ đợi, em đã gặp được anh.
Người đàn ông trước mặt em, mang khuôn mặt anh nhưng không phải là
anh. Em biết, bởi anh sẽ chẳng bao giờ cười mà nhếch mép cả. Cả cái cách
anh nhìn em không hề có chút ấm áp nào đọng trong khóe mắt. Em đã định
hỏi anh là ai, nhưng cuối cùng sau những sự nghiêm nghị thì anh đã bật
khóc. Những giọt nước mắt rơi xuống mặt bàn làm cho em sững lại. Lúc đó
em chỉ muốn hét lên: Tại sao? Tại sao và tại sao? Nhưng em đã bình tĩnh
lắng nghe anh nói hết câu chuyện, và giờ em thấy thật hối hận vì những
giận hờn quá con nít mà em đã mất anh mãi mãi. Em cảm ơn anh, chào chị
trong đôi mắt nhòe ướt. Em bước đi như một con rô bốt, tiếng inh ỏi của
còi xe không làm em hoảng hốt. Em đã ngã vào Hữu như một con mèo bị
thương, và vết thương đã lở lói không còn dấu hiệu của sự sống, một cơn
mê man trong tiềm thức phủ lên cơ thể em biến dạng.

"Đừng tự trách mình nữa em". - Tiếng nói của Hữu làm em giật mình,

rời ra khỏi giấc mộng mà em đang quay về, quay về với cả tuổi thơ, với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.