TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 47

ít phải dầu dãi nắng mưa nên ở bà mọi thứ còn gọn gàng căng mẩy trông
như chỉ mới hơn bốn mươi. Giờ bà ở một mình chăm chút nhà cửa vườn
tược nên cũng cô đơn. Càng cô đơn càng khao khát như ông Soái, vì vậy
khi gặp nhau, cả hai như bị sét đánh, ưng nhau từ cái nhìn đầu tiên.

Ông Soái về tuyên bố với hai vợ chồng con trai rằng mẹ mày thiệt

phận đã hơn bốn năm rồi vậy bố sẽ đi lấy vợ. Hai vợ chồng Sỹ ngẩn người.
Vậy ra ông già vẫn còn máu, còn khao khát. Mọi người trong họ hàng đều
vun vào. Nào là ông ấy còn trẻ mới chưa đầy sáu mươi thì không thể ở vậy
được, nào là con chăm cha không bằng bà chăm ông… Vốn sợ bố nên hai
đứa không dám phản ứng gì.

Ông Soái thấy tất cả đều nhất trí thì phấn khởi lắm. Cách đây dăm

hôm, ông sắm lễ rồi kéo bầu đoàn họ hàng, con cháu sang nhà gái gọi là lễ
ăn hỏi. Cũng năm mâm lễ trầu cau bánh trái như thể thanh niên. Ông bảo
rằng bà là gái tân nên cũng cứ phải nghi lễ đàng hoàng để cho họ hàng bên
ấy khỏi tủi thân. Bà Na mừng rỡ, họ hàng anh em nhà bà cũng mừng rỡ vì
năm mấy tuổi bà mới có hạnh phúc riêng mình. Hai họ bàn nhau sang tuần
thì tổ chức lễ cưới cho hai ông bà.

Nhưng…

Mọi sự khốn nạn lại bắt đầu từ cái chữ “nhưng”.

Thủ phạm là hai vợ chồng thằng Sỹ. Vốn dĩ từ trước vợ chồng con cái

nhà nó hoàn toàn sống dựa vào đồng lương của ông bố già, bây giờ ông lấy
vợ thì chúng đâm lo. Gì mà chả lo? Lo rằng từ nay không được dựa dẫm,
nhỡ bà mẹ kế về nhà quản lí hết tiền lương thì nhà nó chết đói. Lo nhỡ hai
ông bà ấy mà lại sản xuất ra em bé nữa thì cái cơ ngơi này bị chia đôi. Lo
nhỡ ông bỏ nhà sang ở với bà Na thì ai trông con cho mà tung tẩy. Lo thì
phải tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.