TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 82

vực này là bãi rác tạm. Trước kia nữa thì nó là cả một ruộng rau lớn thuộc
ấp Thanh Lương. Hợp tác xã trồng rau làm ăn thất bát, chia nhau dần từng
mảnh ruộng. Một ngày, thành phố mượn tạm để đổ rác.

Bãi rác cao dần, nồng nặc khắp phố phường. Giờ rác đã đưa đi nơi

khác, xa thành phố. Phố chạy dài ngang qua trở thành khu phố điện tử sầm
uất, giá đất giá thuê nhà cao ngất ngưởng. Nhưng trong khu bãi rác cũ thì
cuộc sống dường như ngưng lại. Những con người tứ xứ thất bát mọi bề
kéo nhau tới ngụ cư trên khu bãi rác cũ; rác mới chồng chất quanh hồ. Họ
như những bầy đom đóm, chỉ lấp lánh thứ ánh sáng mờ ảo trong đêm.

Trên chiếc cầu sắt bắc ngang con sông Tô Lịch đen ngòm, nối phố

phường với khu xóm nổi, một cánh hoa lưu ly nhỏ xíu mọc lên và chui
thẳng qua cái lỗ tròn của thanh sắt, loại được đúc ra để chống đạn B thời
chiến tranh. Không biết cái nhánh lưu ly này bám víu vào đâu để sống trên
cái thanh cầu sắt nóng bỏng kia. Vậy mà một bông lưu ly nhỏ xíu màu tím
hoang hoải vẫn đang khẽ khàng hé nụ.

Hai vợ chồng mỗi người xách khệ nệ một vài cái túi du lịch cáu bẩn.

Vai người chồng đeo ba-lô lệch một bên vì xoong nồi lỉnh kỉnh. Người
chồng tên Khánh Đen, mới nom qua đã biết là dân nghiện hút, vì người gã
như sái nghiện. Vợ Khánh Đen - tên Đào, người nhỏ nhắn mong manh như
một bông đào phai. Thi thoảng Đào đưa tay quệt những giọt mồ hôi chảy
xuống cay xè mắt. Bước chân hai người lần lượt đi qua chỗ có bông lưu ly
mọc.

Người vợ bước qua rồi bỗng quay đầu lại nhìn. - Một bông lưu ly kìa.

Khánh Đen càu nhàu: - Cô lãng mạn vừa thôi. Cả vườn đào còn chưa

chán à?

- Bông hoa này mọc dưới gầm cầu chui lên anh ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.