TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 60

Mẹ con nó chạy vô nhà ló đầu ra:

- Mày đừng rung chớ!

Mẹ thằng Quyên nhìn theo con chim mình vàng như nghệ mỏ đỏ như

son không chớp mắt:

- Bào! " con" nín thở cho êm con. Ráng con!

Con chim bay qua nhảy nhót trước mặt. Bào vừa thò tay, nó nhảy ra

nhánh. Thằng Quyên há mồm hồi hộp:

- Bắt mau, mau!

- Đó, đó! Nó nhảy vô đó con, chụp, chụp! - Nghe tiếng nó là Bào thấy

roi đòn đánh đập, thấy máu đổ như những trận đòn hôm trước. Bào cắn
răng cho bớt run, nhè nhẹ thò tay ra, nhổm mình với tới, chụp dính con
chim vàng. Chim chóe lên, mẹ con nó mừng quýnh, thằng Quyên nhảy
dựng lên.

Được chim rồi! - Vỗ tay bôm bốp. Bào có cảm giác như khi mình đuổi

theo trâu bị sụp những hầm giếng cạn, ruột thót lên. Hai chân Bào sụp vào
không khí, tay bơi bơi - Mặt Bào tối đen - Bào rơi xuống như trái thị. Mặt
Bào đập vào gốc cây, máu, nước mắt đầm đía cả mặt: "Trời ơi!" Con chim
vàng cũng bị đập xuống đất, đầu bể nát. Trong cơn mê mê tỉnh tỉnh, Bào
nghe văng vẳng tiếng guốc, nghe mẹ con thằng Quyên kêu: "Trời ơi!".

Bào chống tay ngồi dậy, máu từ trên đầu chảy trên những chiếc lá

quấn vào mình nhỏ giọt. Bào cố đem toàn lực vùng dậy, nhưng tay lại
khuỵu xuống, đầu ngã xuống vũng máu. Mắt bào chập chờn thấy bàn tay
mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi, với mãi nhưng cũng
chẳng vớ được ai. Té ra, mẹ thằng Quyên thò tay nâng lấy xác con chim
vàng. Bào lại nghe tiếng tắc lưỡi: " Trời! Con chim vàng của con tôi chết
rồi!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.