TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 859

[

←685

]

Từ câu : « Càng trông mặt, càng ngẩn-ngơ » đến câu : « Khôn ngăn giọt ngọc, sụt-sùi nhỏ sa
»
, bản kinh chép như sau này :

Sợ uy ruột rối vò tơ,

Tủi duyên đôi giọt tuôn mưa khôn hàn.

Rụt-rè theo lũ tiễu-hoàn,

Cúi đầu cùng lạy một đoàn xa xa.

Trông tường chàng ngả cổ ra :

« Thực nàng Kiều đó sao mà ở đây ?

« Nhân làm sao đến thế này ?

« Thôi thôi hẳn đã mắc tay mặt thù !

« Thương ôi ! mảnh sắt vào lò,

« Bấy lâu nay biết dày-vò đến đâu ! »

Nỗi lòng chẳng đánh mà đau,

« Đương cười nói bỗng mặc dàu lệ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.